Lúc này nàng ở cùng Bạch Tiếu. Hai người ngồi trên ghế đá. Bạch Tiếu đang ngồi đọc sách. Ý định ban đầu của nàng thuyết phục hắn cùng đi diệt ma tinh luyện xúc cảm.
Nhưng từ nãy giờ nàng đã không biết bắt đầu câu chuyện này như nào. Nghĩ cái cớ ra sao để thuyết phục hắn đi.
Bạch Tiếu thấy nàng từ nãy đến không chịu nói lời nào tiếp lời trước.
"Công chúa đã tìm thấy vòng ngọc xanh rồi sao?"
Thư sinh Bạch Tiếu nhắc đến thì nàng nhớ đến. Nàng chớp lấy thời cơ nói.
"Ta thực sự xin lỗi vì đã vu oan cho người."
Bạch Tiếu lắc lắc đầu nói. "Không sao, người tìm được thấy nó là tốt rồi."
"Mà táo hôm qua ta cho người ngon chứ?"
Bạch Tiếu vui vẻ nói. "Vâng nó rất ngon thưa công chúa."
"Nếu người thích ăn táo như vậy ta dẫn người đi lấy táo được không?"
"Ta nghĩ là được."
Nàng liền chụp lấy tay của Bạch Tiếu dẫn Bạch Tiếu đi. Hình ảnh thân mật này đã thu hết vào mắt của một người. Ánh mắt chất chứa sự nham hiểm, tà độc đó cứ dõi theo hai người.
Họ đi đến Cơ hạ, Thanh Yên theo lời dặn của Uyển Như đã lấy cây gậy.
Nàng chọn một cây táo to lớn, những quả táo đã chín. Nàng lấy cây gậy chọn vào một lùm quả vợt quả xuống. Không chỉ quả rơi xuống mà lá cây cũng rơi xuống như nước mưa.
Thanh Yên lo lắng nói. "Công chúa."
"Ta không sao, lấy giỏ ra đây."
Bạch Tiếu chạy đến bên nàng, đưa tay nói. "Xin thất lễ."
Hắn ta phủi đi mấy chiếc lá trên đầu nàng. Ánh mắt của Uyển Như và Bạch Tiếu chạm nhau, Bạch Tiếu ngại ngùng quay mặt ra chỗ khác.
Còn trong thâm tâm nàng: Ngại ngùng còn không đỏ mặt kìa. Lộ quá rồi đấy.
Thanh Yên đi đến đưa nàng cái giỏ. Bạch Tiếu nói.
"Để ta giúp người nhặt táo."
Nàng cúi người nhặt táo thì Bạch Tiếu lại vô tình nhặt đúng quả táo nàng đang nhặt. Ngón tay hai người chạm nhau.
Nàng quay mặt ra chỗ khác không muốn nhìn mặt tên mình ghét thì từ đâu Hạo Khiêm chạy đến va luôn vào nàng. Nàng ngã xuống đất, Uyển Như thấy là do Hạo Khiêm làm tức giận nói.
"Ca ca."
Hạo Khiêm gãi gãi đầu cười trừ nói, sau đó đỡ nàng dậy. Bạch Tiếu cầm hộ nàng giỏ táo muốn ra đỡ nàng nhưng rồi cũng dừng lại khi thấy Hạo Khiêm đến.
"Huynh xin lỗi."
Hạo Khiêm nhìn thấy Bạch Tiếu cũng ở đây hành lễ nói.
"Tham kiến thái tử."
Một giọng nói nghiêm nghị cất lên.
"Thái tử hãy quay về học đi."
Người trước mặt uy nghiêm, lãnh lẽo một cách vô tình. Đôi mắt như chứa cả một hồ băng mùa đồ nguyệt. Mái tóc ngả màu vàng.
Khiêm ca đang đứng trước mặt nàng nhanh chóng núp đằng sau nàng ôm tay nàng nói.
"Không, ta không muốn học."
"Hoàng huynh đi học đi chứ. Mà ngươi là ai vậy?"
Nghĩ sĩ đó cúi đầu xuống nói.
"Thần là Hạ Hải Vĩnh, là hộ vệ của thái tử."
Hạo Khiêm đột nhiên tia thấy Bạch Tiếu như chớp lấy thời cơ nói.
"Bạch Tiếu, giữ hộ ta Hải Vĩnh."
Hạo Khiêm bỏ tay nàng, chạy đi. Bạch Tiếu đứng hình vì không biết nên làm gì. Để mặc Hải Vĩnh bắt lấy được Hạo Khiêm.
"Bỏ ta ra."
Bạn đang đọc bộ truyện Nghiệt Lệ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nghiệt Lệ, truyện Nghiệt Lệ , đọc truyện Nghiệt Lệ full , Nghiệt Lệ full , Nghiệt Lệ chương mới