Nàng đi chậm lại để đi bằng với Bạch Tiếu. Uyển Như quyết định nhắm mắt làm liều. "Ta vừa nãy nóng nảy quá. Mong người đừng để bụng, thành thật tạ lỗi người."
"Xin lỗi công chúa vừa nãy ta nhất thời không giữ được bình tĩnh bất kính với người."
Bạch Tiếu và Uyển Như thế mà xin lỗi cùng nhau. Hai người cùng nói.
"Hả?"
"Hả?"
Cả hai người lại cùng nhau nói một lời nữa. Hai người quay mặt ra ra chỗ khác, Uyển Như nói.
"Lỗi tại ta chưa có bằng chứng gì mà đã buộc tội người."
Bạch Tiếu quay ra nhìn nàng nói.
"Công chúa nghi ngờ là phải, không phải là lỗi của người."
Nàng đột nhiên dừng bước, để cái nu xuống đất rồi đứng lên nói.
"Người tu tiên như bọn ta có tuổi thọ sống đến mấy trăm năm. Còn người thường như người thì lại chỉ hạt cát bụi giữ dòng thời gian."
Nàng chủ động quay người đối mặt với Bạch Tiết nắm lấy hai tay hắn, ánh mắt thâm tình nói.
"Sau này là chúng ta chắc chắn là phu thê là một đôi uyên ương mà cả hai đất nước ta ngài đều kì vọng."
Bạch Tiếu nhìn vào bàn tay của nàng đang đan vào tay hắn rồi ngẩng lên nhìn nàng nói.
"Công chúa có khúc mắc gì, xin hãy nói với ta."
"Bạch Tiếu, ta muốn người có thể sống được lâu như ta nên chuyến đi không phải là chỉ dao du không."
Nàng thấy Bạch Tiếu không có động tĩnh gì mà thừa thắng xông lên.
"Người từng nghe đến thất xúc cảm chưa?"
"Từng nghe đến nhưng tư liệu về nó quá ít nên ta không tìm hiểu kĩ về nó."
"Công dụng của nó là giúp con người chúng ta có sống thọ ngang với đất trời. Nếu như người mà hấp thụ cả thất xúc cảm thì có thể ở cùng ta sau này, ta không phải lo người ra đi trước ta."
Nàng tiến đến gần hắn hơn nữa xong đó bất ngờ liền ôm chặt hắn nói.
"Chúng ta có thể mãi ở bên nhau rồi."
Bạch Tiếu không lường trước được việc này. Hắn không có chuẩn bị gì với màn hành động táo bạo của nàng.
Trăng thanh gió mát, mùi hương trên tóc nàng pha phả vào mũi của hắn.
Đôi mắt hắn trống rỗng suy nghĩ của hắn chỉ còn vài từ: Nàng ta yêu mình thật sao?
Nàng đang cố nhịn cười để diễn tròn màn kịch do mình dựng lên: Không biết làm thế này đủ để hắn tin tưởng mình mà tinh luyện chưa nhỉ?
Nghĩ rồi nàng buông vòng tay mình, lùi về xa nói. "Xin lỗi, ta thất lễ rồi."
Nàng cầm cái nu lên nói. "Xúc cảm hỉ sẽ là tinh luyện từ Minh Kiệt.
Nàng thấy hắn im lặng nói tiếp.
"Người không đồng ý tinh luyện cũng được. Dù sao thì ta làm việc này mà không bàn với người. Ngài từ chối cũng không có gì lạ."
Nàng quay người bước đi thì Bạch Tiếu nói.
"Tinh luyện nó như nào?"
Nàng quay người lại, nụ cười tươi rói trên khuôn mặt dễ dàng khiến người ta lưu luyến cả đời.
Bạn đang đọc bộ truyện Nghiệt Lệ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nghiệt Lệ, truyện Nghiệt Lệ , đọc truyện Nghiệt Lệ full , Nghiệt Lệ full , Nghiệt Lệ chương mới