Bạch Tiếu nói nhỏ với nàng điều gì đó xong đó nàng gật đầu một cái.
Cả hai người cùng nhau đi hàn lâm việt. Đang đi thì gặp Hải Vĩnh, hắn đi một mình nàng thấy lạ đi đến hỏi chuyện.
"Sao người không đi cùng hoàng huynh ta vậy?"
"Thần bị đuổi đi."
Nàng nghiêng đầu tỏ ý thắc mắc. Hải Vĩnh thở dài nói.
"Thái tử đuổi ta đi, để đi cùng cô nương nào đó."
Nghe đến đấy nàng đã hiểu ra vấn đề nói.
"Ngươi vất vả rồi."
Sau đó nàng chào tạm biệt rồi rời đi. Đang đi một đoạn thì lại gặp Đan Hồng đi với một người đàn ông.
Hai người bọn họ thấy nàng liền tìm đường để né tránh. Uyển Như không có ý định tha cho họ liền chạy theo chặn đường.
"Thấy bổn công chúa là chạy đi có ý gì đây?"
Người đàn ông kia cúi đầu nói.
"Thần là Trương Dự Chính ở bộ ngữ tư giữ chức Tư Mã rất vui được gặp được công chúa và thái tử đây."
"Thôi được rồi nể tình người có công lớn dẹp loạn sơn tặc ở phía Tây nên ta không tính sổ với ngươi."
Dù nàng quay người rời đi cùng Bạch Tiếu nhưng vẫn không quên dùng ánh mắt hăm dọa nhìn Dự Chính và Đan Hồng.
"Không biết hôm nay là ngày gì mà có tận hai đôi chim uyên thế cơ chứ?"
"Ta thấy là ba đôi mà."
"Thôi được rồi. Chuẩn bị vào trong đấu khẩu với thái sư kia kìa."
Uyển Như và Bạch Tiếu cùng đi vào. Thái sư đã ngồi chờ họ từ lâu nói.
"Không biết thái tử đến đây có việc gì nhỉ?"
Bạch Tiếu đi đến chắp tay nói.
"Lỗi lầm này đều do ta hết, không biết xấu hổ rủ công chúa ra ngoài."
Nàng nhanh nhảu cúi đầu nói.
"Cũng là do ta tự mãn không coi quy củ ra gì nên mới theo thái tử ra ngoài. Có trách thì phải trách phạt ta."
"Không trách phạt ta mới phải."
Nhất Sinh vừa mài mực vừa nói.
"Ta đâu thể trách phạt đôi tình ái được đúng không?"
Nàng nuốt nước bọt nói. "Thái sư, thật ra ngày hôm đó thái hậu bệnh nặng ta ở lại điện thái an chăm sóc thái hậu nên mới đến muộn. Tiên sinh có thể nhẹ tay với thái tử được không? Vì tất cả cũng đều lỗi của ta cả."
Thái sư dừng mài mực cầm bút lông lên chấm vào hộp mực nói.
"Vậy mà ta lại chẳng nghe thấy tin tức gì vậy việc này nhỉ? Có lẽ là do ta chưa cập nhật tình hình trong cung nhanh nhẹn sao?"
"Thường thì thái hậu có ngã bệnh thì đều không được truyền ra ngoài cung. Chỉ có ta và vài người thân thích khác mới biết thôi. Tiên sinh không thể biết được."
Nhất Sinh thở dài rồi nói. "Thôi được rồi, việc này có lẽ là ngoài ý muốn của công chúa ta đâu thể cản. Việc người chốn khỏi cung ta sẽ không tra cứu nữa."
Cả hai cúi đầu nói. "Tạ ơn tiên sinh."
Nàng nhìn Bạch Tiếu mỉm cười lớn rồi cả hai chuồn ra khỏi hàn lâm việt.
Uyển Như
"Chắc giờ tàn tiệc rồi ta về tiễn các quan khách đây."
Bạch Tiếu gật đầu, nàng cười rồi rẽ hướng khác. Mới đi hai ba bước Uyển Như đột nhiên dừng lại quay người nói.
"Cảm ơn người nhé."
Nói xong nàng mới đi về Thái Hòa điện. Sau khi tiễn các khách quan rời đi cũng là lúc tối muộn.
Mới trở về tẩm cung thì thấy Hạo Khiêm đã ở trong phòng nàng mà thưởng thức trà.
Bạn đang đọc bộ truyện Nghiệt Lệ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nghiệt Lệ, truyện Nghiệt Lệ , đọc truyện Nghiệt Lệ full , Nghiệt Lệ full , Nghiệt Lệ chương mới