Chuông báo giờ tự học
buổi tối vang lên, lớp học ầm ĩ yên tĩnh trở lại. Kỷ Diệu quay đầu nhìn
chỗ trống phía sau, trong lòng tự hỏi sao bọn họ đi ăn cơm lâu như vậy.
Khoảng ba phút sau, Bối Doanh Doanh mới đến lớp.
Cô ngồi xuống chỗ của mình, Kỷ Diệu quay xuống vẻ mặt hiếu kỳ hỏi chuyện:
"Ê, sao chỉ có một mình cậu thôi? Không phải cậu hẹn đám Du Hàn đi ăn
cơm à?"
Động tác lấy sách giáo khoa từ trong cặp ra của Bối Doanh Doanh ngừng lại, chầm chậm lắc đầu.
Sau đó cô đưa mắt nhìn chỗ ngồi bên cạnh trống trơn, nhỏ giọng hỏi:
"Du Hàn còn chưa đến sao?"
"Hả... Không thấy, mình còn tưởng bọn cậu đi cùng nhau cơ." Kỷ Diệu quan sát sắc mặt của cô, phát hiện có gì đó không ổn:
"Cậu làm sao thế? Tâm trạng không tốt à?"
Bối Doanh Doanh im lặng một lúc, ngẩng đầu cười, "Không có chuyện gì đâu."
Cô đang ngồi ở bàn cuối cùng của tổ bốn, cô nhìn thấy Cố Anh đang ngồi một mình ở bàn thứ hai từ dưới đếm ngược lên của dãy bàn tổ ba.
Thế là lần đầu tiên từ sau khi tan học của tiết tự học buổi tối, cô đi qua
nói với Cố Anh vài câu, sau đó quay trở về chỗ bắt đầu thu dọn sách vở.
Cô nói với Kỷ Diệu một tiếng, "Mình đổi chỗ nha, qua ngồi cùng Cố Anh."
Cô vừa dứt lời, Kỷ Diệu còn chưa kip hiểu chuyện gì, đã nghe thấy cửa sau "rầm" một tiếng.
Mọi người đồng loạt quay lại nhìn, thấy Du Hàn đi vào, sắc mặt của anh lạnh như băng, bởi vì toát mồ hôi nên áo sơ mi trắng dán lên lồng ngực của
anh.
Con ngươi của Bối Doanh Doanh khẽ co lại, rủ đầu xuống, đầu ngón tay nắm chặt quai cặp sách.
Sau đó cô cảm giác được cái ghế bên cạnh bị kéo ra, Du Hàn ngồi xuống.
Kỷ Diệu lấy lại tinh thần, đặt câu hỏi mà cả hai người đều có thể nghe
thấy được: "Cái gì? Cậu muốn chuyển qua ngồi với Cố Anh á hả? Vì sao
thế?"
Kỷ Diệu vừa nói xong, động tác uống nước của người ngồi bên cạnh Bối Doanh Doanh thoáng dừng lại.
Sắc mặt cô cứng đờ, không dám quay sang nhìn người bên cạnh, nhỏ giọng
giảng thích, "Không phải chuyển chỗ, chỉ là muốn lên phía trước ngồi...
Để nhìn bảng rõ hơn chút." Nói xong cô cầm cặp sách đứng dậy đi đến vị
trí mới.
Thật sự không ngờ được.
Ánh mắt của anh càng ngày càng lạnh.
Bối Doanh Doanh ngồi xuống bên cạnh Cố Anh, sau đó mỉm cười với cô ấy. Cả
hai bắt đầu trò chuyện, thỉnh thoảng Bối Doanh Doanh vẫn liếc qua nhìn
xuống dưới. Du Hàn đứng lên cầm cặp sách bước ra khỏi phòng học.
Cô giật mình, khẽ thở ra một hơi, không hiểu sao chóp mũi thấy ê ẩm
-
Ngày hôm sau, Bối Doanh Doanh đi vào lớp, vô thức nhìn qua bàn cuối của tổ
bốn, nhìn thấy bàn học trống không cô mới nhớ ra hôm qua cô đã đổi chỗ.
Cô ngồi xuống chỗ mới bên cạnh Cố Anh, các bạn cùng lớp cũng dần phát hiện chuyện này, mọi người xì xào bàn tán.
Bối Doanh Doanh tự nhủ không bản thân không cần để ý những chuyện này.
Giờ đọc sách đầu giờ bắt đầu, Lão Trương đi vào lớp, thông báo một tin tức:
"Tất cả các em, lớp chúng ta lại chào đón một bạn học mới chuyển trường, mọi người cùng hoan nghênh bạn mới nào."
Cả lớp ngạc nhiên nhìn về phía cửa, bọn họ thấy bạn nữ mặc áo khoác da, quần đùi màu đen, đội mũ lưỡi trai đi vào.
Cô ấy quét mắt nhìn một vòng cả lớp, trong miệng còn đang nhai kẹo cao su, vẻ mặt dửng dưng: "Mình tên là Trịnh Hy."
Rất nhiều bạn học ở dưới nhìn bạn mới đến ngẩn người, có người nhỏ giọng bàn tán: "Wow trông cậu ấy "men" quá."
Bối Doanh Doanh cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bạn nữ chất như vậy, cô bạn
mới này mang đến cho người khác cảm giác như một làn gió ngược chiều mới mẻ.
Lão Trương chỉ định Trịnh Hy ngồi bàn cuối của tổ hai, không quên nhắc nhở: "Ngày mai đi học phải mặc đồng phục..."
Trịnh Hy ngồi xuống, hai tay đút vào túi quần lủng lẳng qua lại, khi nhìn thấy Du Hàn, ánh mắt của Trịnh Hy hơi dừng lại.
Sau đó làm như không có chuyện gì, rời ánh mắt đi.
Tổ hai và tổ ba cách nhau rất gần, chỗ ngồi của Bối Doanh Doanh và Trịnh
Hy chỉ cách nhau chưa đến ba mươi centimet. Sau khi kết thúc giờ đọc
sách buổi sáng, Bối Doanh Doanh thấy Trịnh Hy lấy sách ngữ văn ra, không mục đích lật qua lật lại, cô chủ động nói cho Trịnh Hy số trang hôm nay học, còn nhiệt tình nhắc nhở một lát nữa sẽ có bài kiểm tra nhỏ.
Trịnh Hy nghe xong gật đầu, "Cảm ơn cậu, cậu tên gì?"
"Bối Doanh Doanh."
Trịnh Hy bỏ kẹo cao su vào trong miệng, người đung đưa qua lại.
Chà, còn rất dễ thương nữa.
-
Sau khi hết tiết, Bối Doanh Doanh đi đến phòng lấy nước sôi, lúc cô đang
lấy nước, nghe thấy sau lưng truyền đến giọng nói của mấy bạn nữ.
Là giọng của ba chị em thân thiết Tư Quỳ, Liên Lâm và Liễu Tuyết.
"Này, các cậu có thấy không, người nào đó không phải bạn cùng bàn với Du Hàn sao, hôm nay mặt trời mọc đằng Tây rồi?"
"Đúng vậy, không phải có vài người cứ hay dính lấy Du Hàn sao? Hôm nay lại đổi chỗ rồi thế?"
"Chuyện này còn phải đoán sao? Nhất định là Du Hàn ghét cậu ta nên đuổi cậu đi
rồi, nên cậu ta đành phải sang ngồi với Cố Anh thôi chứ sao giờ."
Bọn họ nhìn thấy Bối Doanh Doanh, trong mắt đầy vẻ mỉa mai.
Rõ ràng cố tình nói cho cô nghe.
Bóng lưng của Bối Doanh Doanh cứng ngắc, mặt cô trắng bệch, còn chưa kịp
liên tiếng, bên cạch đã có một bạn nữ từng phòng vệ sinh đi ra, cô ấy
cau mày, vừa rửa tay vừa nhìn đám chị em Tư Quỳ, lẩm bẩm:
"Chuyện gì thế này, sáng sớm đã có mấy con ruồi bẩn thỉu không ngừng bay vo ve qua lại rồi, phiền chết đi được."
Tư Quỳ sửng sốt mất mấy giây, sau đó mới kịp hiểu người này đang nói ai,
cô ta giận tím cả mặt: "Này bạn học mới chuyển đến, cậu nói cái gì đó!"
Trịnh Hy quay đầu nhìn bọn họ, vẻ mặt vô tội: "Tôi có nói các cậu à? Lần đầu tiên tôi thấy có người tự nhận mình là ruồi đấy."
"Cậu..."
Tư Quỳ không có cách nào phản bác, tức giận quay người đi vào nhà vệ sinh. Trịnh Hy huýt sao, vẻ mặt thong dong nhìn Bối Doanh Doanh: "Không sao
rồi."
Bối Doanh Doanh hơi ngạc nhiên, "Cảm ơn..."
Trịnh Hy cười cười, "Mình không quen nhìn mấy loại lắm mồm như vậy."
Hai người đi về lớp, trùng hợp gặp Du Hàn đi từ hướng ngược lại đi đến. Bối Doanh Doanh chạm phải ánh mắt của anh, cô hơi hoảng hốt, vội gục đầu
xuống, bàn tay đang cầm bình nước nắm chặt hơn.
Mấy giây sau, cô cảm giác được anh đi lướt qua người cô, ánh mắt của cô dần trở nên ảm đạm.
Trịnh Hy đi bên cạnh nhìn thấy hết cảnh tượng vừa rồi.
Cô ấy nhớ lại những lời vừa nghe được ở nhà vệ sinh, cô ấy bắt đầu suy nghĩ.
-
Quay lại lớp, lớp trưởng đang ở bên bục giảng thông báo một vài thông tin,
vài ngày sau khi nghỉ lễ Quốc khánh, lớp sẽ tổ chức hoạt động tập thể
thực tiễn. Đây là hoạt động ngoại khoá do nhà trường quy định, mỗi người đều phải bắt buộc tham gia một lần. Bình thường cả lớp đều sẽ tham gia
hoạt động tập thể thế này.
Địa điểm diễn
ra hoạt động ngoại khoá là núi Thiên An, tuy nói là hoạt động thực tiễn
nhưng thực chất đây là hoạt động vui chơi giải trí, vì vậy mọi người cực kỳ hào hứng, vô cùng mong đợi đến ngày diễn ra.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!