Ngoan, Đừng Sợ Anh

Chương 22: Chuột rút rồi, không đứng dậy nổi


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Mấy ngày này Bối Doanh Doanh đều ở lại trường học tiết tự học buổi tối, tiết cuối cùng cô sẽ chạy xuống dưới lầu luyện tập diễn thuyết cho cuộc thi biện luận.

Chỉ còn mấy ngày nữa là đến vòng loại sơ tuyển, cô phải tranh thủ từng giây từng phút.

Giữa hai tòa nhà phòng thí nghiệm không người, có một vườn hoa lớn, một lối đi lát đá, còn có cả bàn ghế đá. Buổi tối cuối thu, làn gió mát rượi thổi qua, cuộn lại một mùi cỏ xanh thoang thoảng, Bối Doanh Doanh ngẩng đầu nhìn vầng trăng trên bầu trời, cố gắng hết sức đọc to bản thảo:

"Tôi cho rằng, biện luận bạn bè cần số lượng của bên kia là không đúng, nếu chúng ta mù quáng giữ liên lạc với bạn cũ và rất khó tiếp xúc với những người mới, điều này sẽ dẫn đến việc không chỉ vòng tròn xã hội bị thu hẹp mà còn khiến khả năng thích ứng của chúng ta sẽ kém dần đi..."

Sau một khoảng thời gian luyện tập, cô đã tiến bộ hơn rất nhiều, chỉ là ít nhiều vẫn còn căng thẳng, chỉ có thể tranh thủ thời gian chuẩn bị thật tốt.

Cùng lúc đó, tối nay đến phiên hội trưởng hội học sinh Du Hàn trực ban, phòng giáo dục vừa ra lệnh xuống, bởi vì nhận được phản ánh từ giáo viên rằng kỷ luật của giờ tự học buổi tối rất kém, thậm chí xuất hiện một vài trường hợp trốn học. Việc điểm danh qua loa trong lớp học để lại lỗ hổng rất lớn, cho nên bọn họ phải thắt chặt kỷ luật.

Vậy nên Du Hàn dẫn theo một nhóm người, tự mình đi kiểm tra. Hôm nay bọn họ kiểm tra dãy phòng học của lớp mười, sau khi đi một vòng các phòng học, một vài người giám sát trong hội học sinh đi xuống dưới lầu.

Du Hàn nói: "Một lát nữa ba người đi ra sân tập, nếu không phải là học sinh thể dục năng khiếu hoặc không được giáo viên phê chuẩn, ghi tên hết lại, hai người các cậu đi ra căn tin."

Cuối cùng chỉ còn lại Du Hàn và một nam sinh khác, cậu ta đen nhẻm, nhưng lại có một hàm răng rất trắng, mọi người đặt cho cậu ta biệt danh "Bao công", bởi vì cậu ta làm việc có thể nói là cực kỳ công chính nghiêm minh. Trong lớp cậu ta làm cán bộ cũng rất công bằng, vì thế đôi khi rất dễ khiến các bạn khác không thích. Cậu ta là "fanboy nhí" của Du Hàn, rất thích tính cách làm việc nghiêm khắc của Du Hàn. Cậu ta nói với mọi người "Hội trưởng cũng như tôi, sao các cậu không ghét cậu ấy?"

Câu trả lời cậu nhận được nhiều nhất là bốn chữ -- "Bởi vì cậu xấu."

Lúc này "Bao công" xấu xí đang đi xuống bậc cầu thang, mắt nhìn một một vòng xung quanh, vẻ mặt hưng phấn hỏi người đi bên cạnh:

"Hội trưởng, bây giờ chúng ta đi tuần tra ở chỗ nào đây?"

Du Hàn liếc cậu ta một cái, lạnh nhạt hỏi: "Có vẻ như cậu rất thích đi bắt người khác nhỉ?"

"Cũng không... Không phải không phải! Mình hy vọng tất cả mọi người đều có thể tuân thủ kỷ luật."

Du Hàn chỉ tòa nhà phòng phí nghiệm trước mặt, "Cậu đi qua đó xem mấy phòng học bên đó tắt đèn hết chưa. Nếu giờ này còn có ai làm gì trong đó, bảo bọn họ chuẩn bị trở về đi."

"Được." Bao Công cầm cuốn sổ nhỏ ngượng ngùng đi qua, cảm thấy buồn chán ngâm nga một bài hát. Khi bước đến phòng thí nghiệm, cậu đứng trước bồn hoa, nhìn lên phòng học phía trên, tất cả đèn đều tắt, khi cậu ta chuẩn bị rời đi lại nghe thấy một giọng nữ --

"Vòng trong quan hệ hẹp sẽ có những hạn chế, mối quan hệ rộng mở không những giúp ích..."

Bao Công giật nảy mình, lập tức quay đầu nhìn qua chỗ cây liễu. Cậu ta nhìn thấy một cô gái tóc dài ngồi trên ghế đá, quay lưng lại phía cậu. Nếu không phải trên người bạn học nữ đang mặc đồng phục cậu còn tưởng rằng là ma quỷ gì cơ...

Cậu ta lớn tiếng gọi: "Bạn học gì đó ơi, cậu đang làm gì thế!"

Bối Doanh Doanh nghe thấy có người gọi mình, bị dọa đến mức tay cầm bút run lên, cô rụt rè nhìn về phía nam sinh, nhanh chóng giấu bản thảo ra sau lưng.

Bao Công nhìn thấy thẻ học sinh trước ngực bạn học, đúng là học sinh của trường bọn họ, chân dài của cậu di chuyển, bước nhanh trên con đường lát đá đi về phía Bối Doanh Doanh. Cô nhìn thấy thẻ hội học sinh của cậu, trong lòng không khỏi run lên.

Không phải đến bắt cô trốn học chứ...

Bạn đang đọc bộ truyện Ngoan, Đừng Sợ Anh tại truyen35.shop

Bao Công đi đến trước mặt cô, nhìn cô từ trên xuống dưới một lượt, "Nói đi, cậu ở chỗ này làm gì?"

"Mình... mình đang học thuộc lời thoại cho buổi diễn thuyết."

"Lời thoại cho buổi diễn thuyết? Nhưng phải học thuộc vào giờ này sao? Bây giờ vẫn là giờ tự học buổi tối, cậu chạy ra đây, đã xin giáo viên chưa? Cậu không biết gần đây kỷ luật rất nghiêm à?" Nam sinh liên tiếp chất vấn mấy câu, Bối Doanh Doanh cúi đầu, chột dạ không dám nói gì.

Bao Công thấy vậy liền rút nắp bút màu đen gõ vào sổ ghi tên trên tay, "Bạn học, khối mấy, lớp nào, tên là gì?"

"Có thể đừng ghi tên mình không, lần sau mình sẽ không như vậy nữa đâu..."

Bao Công nhướng mày, "Lần sao? Lần này phòng giáo vụ kiểm tra gắt gao, xin lỗi lần này mình không thể bao che cho cậu được."

"Vậy... Bị ghi tên có bị làm sao không?"

"Bị làm sao thì mình không biết, cứ ghi tên lại trước báo lên trên, đến lúc đó giáo viên sẽ nói sau." Nam sinh đưa sổ ghi tên cho cô, cô không còn cách nào khác chỉ có thể điền tên mình vào trong sổ.

Bao Công nhìn Bối Doanh Doanh, trong lòng cậu rất sảng khoái.

Hôm nay cậu ta lại bắt được một người, thật là vui.

Đối với cậu ta mà nói, không phải là mong muốn bạn học bị phạt, mà mỗi lần bắt được một người, giống như đánh được một con chuột đất, mỗi lần đánh được một con, tâm trạng cậu ta đều rất phấn khích.

Cậu ta khoanh hai tay trước ngực, trong lúc đang chìm trong cảm giác vui sướng, bỗng thấy ở góc rẽ phòng thí nghiệm có một người đi đến.

"Hội trường, hội trưởng -- "

"Bao Công vui vẻ vẫy vẫy cánh tay của mình, gọi Du Hàn đến, vẻ mặt kích động: "Hội trưởng, mình lại bắt được một bạn học trốn học."

Bối Doanh Doanh nghe thấy tiếng gọi này, cô quay đầu lại thì chạm phải ánh mắt của Du Hàn, cô khẽ giật mình, lập tức xấu hổ cúi đầu xuống.

Không ngờ trốn học còn bị anh bắt được [QAQ].

Du Hàn nhìn thấy cô, hơi ngẩn người, nghe thấy giọng điệu vui vẻ của Bao Công, lời nói sâu xa: "Bây giờ vẫn trong thời gian học tập, không thể trốn học làm những chuyện không liên quan khác. Gần đây trường chúng ta giám sát nghiêm ngặt, các cậu phải để ý chứ..."

Cậu ta đang nói, đột nhiên cảm nhận được ánh mắt lạnh tanh của Du Hàn đang nhìn về phía mình --

"Dạy bảo xong chưa?"

"..." Bao Công dừng lại, lúng túng sờ sờ đầu, lúc này Bối Doanh Doanh đưa sổ ghi tên cho cậu ta.

Cô gái nhỏ lén ngẩng đầu nhìn sắc mặt u ám của Du Hàn, lại vội vàng cúi đầu xuống.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngoan, Đừng Sợ Anh, truyện Ngoan, Đừng Sợ Anh , đọc truyện Ngoan, Đừng Sợ Anh full , Ngoan, Đừng Sợ Anh full , Ngoan, Đừng Sợ Anh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top