Máy quay đang phát trực tiếp bắt được khoảnh khắc này khiến toàn bộ dân mạng muốn phát điên rồi:
[Tôi nhìn thấy cái gì thế này? Doanh Nhiêu và tổng giám đốc của Phong Cao là loại quan hệ đó sao??!!]
[Hình như tôi từng xem một bài phỏng vấn liên quan đến Du Hàn, nói Du Hàn đã
kết hôn, không phải vợ của anh ta là Doanh Nhiêu đó chứ, mẹ ơi con sốc
quá!]
[Mẹ ơi, tôi cảm thấy hai người này
là sự kết hợp hoàn hảo, giá trị nhan sắc của nhà trai hay nhà gái đều
cao hết, nhìn bổ mắt ghê.]
[Không dám
giấu giếm gì tôi muốn đẩy thuyền của hai người này! Cái nhìn vừa rồi Du Hàn có bao nhiêu cưng chiều trong đó chứ, ngọt chết tôi rồi, hâm mộ quá huhuhu]
Lúc này Bối Doanh Doanh hoàn
toàn không hề hay biết quan hệ của mình và Du Hàn rất nhanh đã bị cư dân mạng biết, cô nhỏ giọng hỏi anh: "Anh không cần đi làm việc nữa à?"
Khóe miệng Du Hàn chất chứa ý cười, nhéo gương mặt của cô: "Sao thế, muốn đuổi chồng của em đi?"
"Không phải đâu..." Cô mỉm cười, "Em làm gì dám chứ."
Anh sờ đầu của cô, "Về cơ bản là xong hết rồi, tối nay anh sẽ luôn ở bên cạnh em."
Cô gật đầu, sau đó quay đầu thì thấy A Cách đang nhìn về phía này, A Cách bắt gặp ánh mắt của cô, bị dọa lập tức quay đầu đi.
A Cách không ngờ Bối Doanh Doanh lại là một đôi với Du Hàn!
Sao cô ta có thể không biết Du Hàn của Phong Cao Technology được chứ. Cô ta cũng từng nghe nói, tổng giám đốc của Phong Cao đã kết hôn với con một
một gia đình thương nghiệp nào đó ở thành phố T, chuyện này cũng đã đủ
để chứng minh địa vị của Bối Doanh Doanh! Cô ta không ngờ Bối Doanh
Doanh có chỗ dựa vững chắc như vậy.
Sự hoảng sợ vì chột dạ đang ăn mòn lấy cô ta.
Một lúc sau, liên hoan phim và âm nhạc chính thức bắt đầu.
Nhưng Bối Doanh Doanh không biết, Du Hàn sẽ là người lên nói lời mở đầu...
Lúc tiếng vỗ tay vang lên, cô nhìn người đàn ông của mình đi lên sân khấu,
anh đứng trên đó lập tức trở thành tiêu điểm của toàn hội trường.
Du Hàn hơi gật đầu, giọng nói trầm thấp vang lên: "Chào tất cả mọi người,
tôi là Du Hàn, một trong những người sáng lập của Phong Cao Technology.
Lần này tôi rất hân hạnh có thể hợp tác với ban tổ chức của Liên hoan
phim và âm nhạc..."
Anh chậm rãi phát
biểu, giọng nói truyền cảm và vẻ ngoài điển trai khiến bao cô gái ngẩn
ngơ. Bối Doanh Doanh ngồi bên dưới sân khấu yên lặng nhìn anh, khóe môi
cô khẽ cong lên, trong lòng vô cùng kiêu ngạo...
"Thật ra tôi không biết nhiều về nhạc phim, và tôi cũng hiếm khi để ý đến nó, nhưng vì ..." Du Hàn nhìn về phía Bối Doanh Doanh ngồi dưới sân khấu,
khóe môi không tự giác khẽ cong lên, "Vợ của tôi, cũng là một người sáng tác âm nhạc, cô ấy sáng tác rất nhiều bài hát chủ đề cho rất nhiều bộ
phim, việc này khiến cho tôi dần dần hiểu được sự vất vả trong nghề này, thật sự không dễ dàng."
Lời phát biểu này của Du Hàn khiến rất nhiều người ở đây tò mò, vợ của anh là ai?
Bối Doanh Doanh lập tức ngượng ngùng, sao người này đột nhiên nhắc đến cô...
Sau khi anh nói xong, người dẫn chương trình hỏi câu hỏi mọi người đang
quan tâm lúc này: "Vậy ông Du, xin hỏi vợ ông hôm nay có ở trong hội
trường không?"
Anh gật đầu, nhìn về phía cô, giọng nói dịu lại: "Ừm, cô ấy là Doanh Nhiêu."
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, hội trường trở nên ồn ào.
Hóa ra vợ của Du Hàn là Doanh Nhiêu!!!
Những người xem trực tiếp nghe thấy Du Hàn chính mình thừa nhận, rồi lại nhìn thấy ống kính chuyển đến trên người Doanh Nhiêu, trên mặt cô gái lúc
này là nụ cười ngọt ngào có chút xấu hổ, cư dân mạng trong bỗng chốc lại muốn bùng nổ, hóa ra hai người này đã kết hôn rồi!
Du Hàn đi xuống sân khấu trở về bên cạnh Bối Doanh Doanh, tiếp tục nắm lấy tay của cô, cô còn đang muốn khiêm tốn một chút, nhưng người bên cạnh
lại không cho cô làm vậy...
Sau đó chương trình trao giải bắt đầu, cuối cùng đã đến với giải thưởng quan trọng
"Bài hát chủ đề phim hay nhất", Đầu tiên, mọi người cùng nhau xem một số bài hát trong danh sách đề cử, trong đó có bài "Ánh sáng cuối cùng" của Bối Doanh Doanh, còn có một số bài hát nổi tiếng khác "Ngọt ngào nho
nhỏ", "Không bình thường", đều là nhạc phim của những bộ phim ăn khách
trong năm nay.
Nếu nói cô không thấp thỏm mong chờ thì là nói dối, mặc dù những năm gần đầy cô thường nhận được
những giải thưởng khác, nhưng lần này là một giải thưởng rất lớn cũng
rất uy tín, ngay cả nằm mơ cô cũng mong có được.
Du Hàn ngồi bên cạnh nghiêng người nói với cô: "Không cần phải lo lắng đâu, anh cảm thấy khả năng em đặt được giải này rất lớn."
Sau khi danh sách bài hát đề cử được xướng tên xong, khách mời trao giải
chậm rãi mở bao thư ra, tất cả mọi người ở bên dưới đều nín thở chờ đợi: "Tôi xin được chúc mừng, bài hát chủ đề phim hay nhất là ——
"Ánh sáng cuối cùng", xin chúc mừng Doanh Nhiêu!"
Trong lúc Bối Doanh Doanh vẫn đang sửng sốt, bên tai cô đã vang lên tiếng vỗ
tay nhiệt liệt, cô quay đầu ngơ ngác nhìn về phía Du Hàn, anh mỉm cười:
"Sao thế, bất ngờ đến vậy sao?"
Cô đứng lên dưới ánh mắt chăm chú của mọi người đi lên trên sân khấu.
Cô bắt tay với khách mời, nhận lấy cúp, sau đó đứng trước micro, cô nhìn
dưới sân khấu lúc này có rất nhiều người, bỗng chốc cô cảm thấy dường
như cô đang ở lại năm học cấp ba, khi cô đứng trên sân khấu biểu diễn
bài hát "Truy tìm dấu vết". Khi đó cô vẫn còn là một cô nhóc nhát gan,
sợ sệt, nhưng bây giờ cô đã trở nên rạng rỡ hơn, cũng tự tin vui vẻ hơn.
"Tôi vô cùng biết ơn những người đã ủng hộ và yêu mếm thôi, nhờ có các bạn
tôi mới có được giải thưởng này. Từ khi học cấp hai đã bắt đầu sáng tác
lời bài hát, cũng không thể nói là thiên phú gì, chỉ là tôi rất thích
thể hiện cảm xúc của mình qua câu chữ. Trước đây tôi vì... Tai của tôi
không nghe thấy, mà tự thu mình lại, tôi tự ti, sợ hãi kết bạn mới, cho
nên viết lời bài hát là thế giới nho nhỏ của tôi."
Cô nhìn chiếc cúp trên tay, hai mắt chớp chớp, khóe môi cong lên: "Tôi
thật sự cảm thấy rất vui, một người đã xuất hiện trong thế giới đó với
tôi. Đúng vậy, anh ấy là chồng của tôi."
Du Hàn nhìn cô đứng trên sân khấu, ánh mắt chuyển động.
"Anh ấy là bạn học cấp ba của tôi và tôi vô cùng biết ơn vì chúng tôi có thể tiếp tục đồng hành cùng nhau làm bạn cả một cuộc đời này.
Anh ấy và âm nhạc là sự cứu rỗi cũng như ánh sáng của tôi."
Du Hàn, anh đã khiến cho thế giới của em phải có anh mới có thể hoàn hảo được.
Cô cúi đầu chào, bên dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay như sấm, rất
nhiều người chú ý trên tai Bối Doanh Doanh có đeo máy trợ thính, không
ngờ cô lại có khuyết điểm này, không khỏi cảm động: "Doanh Nhiêu đỉnh
quá đi..."
Không những thế, những khán
giả xem trực tiếp, tất cả đều đang gửi bình luận "Doanh Doanh cố lên",
[Tiên nữ tốt đẹp như vậy thế giới cũng sẽ đối xử dịu dàng với cô ấy.]
[Hôm nay hoàn toàn bị Doanh Nhiêu đánh gục luôn, yêu quá.]
Bối Doanh Doanh đi xuống dưới sân khấu, Du Hàn đi đến trước mặt cô, cô mỉm
cười, nắm lấy tay của anh, anh dắt cô đi về chỗ ngồi, anh nắm tay cô rất chặt: "Trước mặt nhiều người như vậy mà đột nhiên tỏ tình với anh,
hửm?"
"Học tập anh đó." Cô tinh nghịch cười một tiếng.
-
Sau khi liên hoan phim và âm nhạc kết thúc, có rất nhiều cánh truyền thông
muốn phỏng vấn Du Hàn và Bối Doanh Doanh, nhưng Du Hàn đã dẫn Bối Doanh
Doanh theo lối đi tư nhân rời đi trước.
Khi trở về nhà, đầu tiên anh bế cô lên phòng ngủ trên lầu, sau đó đặt cô
xuống giường, rồi ngồi xổm xuống bên cạnh giường, anh cầm lấy mắt cá
chân của cô, nhẹ nhàng giúp cô xoa bóp: "Có đau chân không?"
"Không đau lắm, hôm nay em đi giày đế thấp mà." Cô vuốt ve tóc của anh, "Em cảm thấy hôm nay chồng của em cũng rất vất vả rồi."
"Ngoan, hôm nay ngủ sớm một chút, xế chiều ngày mai anh đưa em đi bệnh viện kiểm tra."
Lúc này cô mới nhớ ngày mai còn phải đi khám thai, "Vâng ~ ngày mai anh có rảnh không?"
"Anh rảnh, anh phải đi cùng em chứ, nếu không anh sẽ không yên tâm."
"Ông xã tốt quá."
Anh mỉm cười, đứng dậy cúi xuống hôn lên trán của cô: "Đồ ngốc, bây giờ có muốn tắm rửa không?"
"Được ~" Cô duỗi hai tay ra, anh lập tức hiểu ý, bế cô đi vào trong phòng tắm, "Con heo nhỏ lười biếng."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!