Điều Ngôn Thuần không nói ra là, anh ta đến là vì Đồng Khiết.
Anh ta là công tử tài phiệt Ngôn thị, từ nhỏ đã được huấn luyện làm thế nào để “giết chóc” ở thương giới, làm thế nào để tranh đoạt gia sản với anh chị em trong nhà.
Thời gian ở nước Hoa, Đồng Khiết từng cứu anh ta, là người phụ nữ dịu dàng nhất mà anh ta từng gặp.
Người phụ nữ đó từ đây luôn ở trong lòng anh ta, trở thành bạch nguyệt quang mà anh ta vẫn luôn không dám chạm vào.
Anh ta vùng lên từ trong rất nhiều người thừa kế, sau khi thành công đoạt được quyền lực và tài phú vẫn luôn cảm thấy những người phụ nữ son son phấn phấn th ô tục đó đều không phải thứ anh ta muốn.
Ngôn Thuần nghe nói cô kết hôn rồi, chỉ có thể âm thầm giấu sự yêu thích của mình đối với cô vào trong lòng.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, trôi qua đã là nhiều năm sau, cho đến khi không lâu trước đây anh ta nhìn thấy tin tức bọn họ ly hôn ở trong vòng bạn bè!
Ngôn Thuần rất kích động, thấy cơ hội của mình tới rồi.
Khổ tâm nhẫn nại lâu như vậy rồi, anh ta dường như không thể chờ được mà thu dọn đồ đạc tới nước Hoa.
… Kết quả, lại được bạn của Đồng Khiết thông báo về cái chết của cô.
Hứa Nguyệt nói rõ tất cả ngọn nguồn cho anh ta nghe.
Ngôn Thuần đã lâu lắm rồi chưa phẫn nộ và tuyệt vọng đến vậy.
Anh ta thậm chí bắt đầu hối hận, hận bản thân tại sao lại không ra tay sớm hơn một chút.
Ngôn Thuần muốn báo thù Mạc Thiệu Khiêm, cái người đàn ông đã khiến người phụ nữ trong lòng anh ta đau khổ suốt ba năm để rồi cuối cùng chết trong hiu quạnh.
Nhưng ngay vừa rồi, anh ta đột nhiên thay đổi ý định, quyết định đổi một cách báo thù khác.
Mạc Thiệu Khiêm đang tìm nhẫn, hơn nữa cũng đã phát điên ở trong tang lễ của Đồng Khiết.
Điều này khiến Ngôn Thuần sinh ra một suy đoán nực cười, đó chính là Mạc Thiệu Khiêm thực ra yêu Đồng Khiết.
Nếu đã như vậy thì cứ để người đàn ông này nếm thử tư vị của sự hối hận đi.
Anh ta phải dùng phần đời còn lại để sám hối, chìm trong sự tự trách và tuyệt vọng.
Sau đó Ngôn Thuần nói: “Muốn lấy nhẫn thì nhất định phải đưa Tập đoàn Vân Việt cho tôi. Muốn giữ Tập đoàn Vân Việt thì đừng hòng lấy lại chiếc nhẫn này nữa.”