Edit: Er
Beta: TH
Hôm nay Hạ Tiểu Mãn về nhà nên sáng sớm Triệu Cải Cách đã tới đón cô.
Anh đổi xe ô tô màu đen khiến Hạ Tiểu Mãn không nhận ra được là hãng xe nào.
“Anh đổi xe sao?” Cô hơi ngạc nhiên, thấy bình thường anh rất thích chiếc Porsche kia, sao đột nhiên lại đổi.
Triệu Cải Cách bỏ vali của cô vào cốp xe, tiếp đó đẩy cô ngồi vào ghế phụ, sau khi anh ngồi vào xe anh mới đáp, “Anh đổi rồi, không phải em không thích xe kia sao?”
Đầu Hạ Tiểu Mãn phình to ra, cô có nói không thích sao?
Triệu Cải Cách cười nhìn cô một cái, “Đâu cần phải em nói rõ, nhìn biểu cảm mỗi lần em lên xe là biết.
”
Kiểu dáng chiếc xe kia của anh thực sự rất nổi bật, mỗi lần cô đi xe nhìn thấy người qua đường ngó nghiêng thì mặt mũi đều đỏ au.
Có lần ngồi vào xe còn giục anh đi nhanh, không phải ghét bỏ thì là gì.
Nếu cô đã thích khiêm tốn thì chiều theo ý cô vậy.
Hạ Tiểu Mãn không ngờ ngay cả chuyện này mà anh cũng nghĩ tới, còn cố ý đổi xe nên nhất thời có chút lúng túng, không biết nên nói gì.
Triệu Cải Cách cười một tiếng, vui vẻ nói: “Ngồi ổn rồi, chúng ta đi thôi.
”
Hạ Tiểu Mãn nhìn anh, nét mặt anh chẳng hề để ý khi cô về nhà sớm như vậy, như thể không có chuyện gì xảy ra trong đêm đó, vui vẻ như một chàng trai cởi mở.
Hạ Tiểu Mãn thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cô sợ anh vẫn không vui, như vậy thì trong lòng cô nhất định sẽ rất khó chịu, nói không chừng cả năm không suôn sẻ.
Cô cảm giác mình tự làm tự chịu, sớm như vậy đã chạy về nhà, cũng không biết là giày vò anh hay giày vò chính mình nữa.
Tới trạm tàu cao tốc, Triệu Cải Cách dừng xe lại, ngoại trừ xách vali của cô từ trong cốp ra còn xách thêm một cái vali màu xám nhỏ nữa.
“Anh mua ít quà năm mới cho cô chú, em mang về hộ anh nhé.
”
Hạ Tiểu Mãn kinh ngạc, cô không ngờ anh cũng chuẩn bị cái này.
Quà năm mới? Nếu cô mang về thì nên đưa thế nào đây?
Cô theo phản xạ muốn từ chối nhưng bị Triệu Cải Cách cản lại, “Chỉ là chút tấm lòng, cứ xem như là em mua đi.
” Ánh mắt anh chân thành, mong đợi nhìn cô.
Hạ Tiểu Mãn đang định từ chối thì nghẹn họng.
Người ta đã không để ý khi về cô sẽ nói gì, còn có thể coi như là cô mua mà cô lại từ chối thì chẳng phải là không hợp tình hợp lí, đả kích lòng tự trọng của người ta sao?
Hạ Tiểu Mãn nhìn cái vali nhỏ màu xám kia cũng không lớn lắm, cô nghĩ mình cũng không thể mang quá nhiều nên do dự rồi gật đầu.
Cô nhận tấm lòng của anh.
Triệu Cải Cách cực vui vẻ, một tay chồng hai vali một cao một thấp lên nhau, một tay ôm vai cô, tiễn cô tới trạm kiểm tra an ninh của tàu cao tốc.
Còn mua vé xe và đi vào phòng chờ, đợi xe cùng cô nữa.
Trái tim Hạ Tiểu Mãn đang run rẩy, rất sợ anh chút nữa sẽ theo cô soát vé sau đó đưa cô về tận nhà.
Triệu Cải Cách cười ha hả, ôm hôn cô và nói: “Yên tâm, sau khi nhìn em lên xe anh sẽ về.
” Cô không nói thì anh sao dám về nhà cùng cô chứ, còn không phải sẽ giận anh sao?
Còn mua vé vào phòng chờ với cô nữa? Đốt bao nhiêu tiền rồi?
Hạ Tiểu Mãn lườm anh một cái, sau đó mặt mày hớn hở, vẻ mặt “tôi đang sung sướng”.
Đến lúc soát vé, quả nhiên Triệu Cải Cách không đi cùng, đưa hành lí cho cô và nghiêm túc dặn dò: “Trên đường chú ý an toàn, tới nơi phải gọi điện cho anh.
” Cặp mắt anh sáng rực mà thấu đáo, rũ bỏ hết tất cả vẻ không đứng đắn, quan tâm thật lòng nhìn cô.
Hạ Tiểu Mãn gật gật đầu, “Ừm, em biết rồi.
” Cô dịu dàng đáp.
Hạ Tiểu Mãn kéo vali muốn đi, anh lại giữ lại không cho đi.
Quay đầu nhìn anh, lập tức đối diện với bộ dạng kìm nén, không muốn xa rời và đôi mắt chờ đợi.
“Đừng quên trở lại sớm một chút.
” Giọng anh trầm thấp và chân thành nói với cô, bên trong còn ẩn chứa tia cầu xin khiến Hạ Tiểu Mãn không dám nghe.
Tiếng lòng giống như bị thứ gì đó đập mạnh xuống, khiến cô lập tức cúi đầu, không dám nhìn vào mắt anh nữa.
Cô gật gật đầu qua loa, kéo vali qua cửa soát vé, không dám ngoảnh đầu lại nhìn anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngọn Gió Xuân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngọn Gió Xuân, truyện Ngọn Gió Xuân , đọc truyện Ngọn Gió Xuân full , Ngọn Gió Xuân full , Ngọn Gió Xuân chương mới