Cố Niệm bị dọa ngốc luôn.
Cả người cứng đờ bất động giữ nguyên tư thế đó, tầm mắt dán chặt vào ánh mắt Lạc Tu như không thể kiểm soát mà chìm sâu vào đấy.
Cánh môi nhẹ nhàng mấp máy: "Lại một lần nữa..."
Ý cười lan trên khóe mắt anh: "Gì cơ?"
"Lại một lần nữa..."
"Lạc...!Lạc ca?!"
Một giọng nói đầy kinh hãi chen vào giữa hai người.
Trợ lý như bị đông cứng trố mắt nhìn hai người cách cậu không xa, dụi mắt vài lần mới tin rằng cậu thật sự không nhìn lầm.
Đó không phải là ông chủ của cậu đang bị biên kịch nhỏ đè lên ghế tay còn bị người ta sờ đùi sao???
Má ơi.
Cái này...!cái này là bá vương ngạnh thượng cung trong truyền thuyết ư? Nhân sinh của cậu ngay lập tức rơi vào khó xử, cậu nên ra mặt cứu người hay quay đầu rời đi thì mới đúng đây?
Chỉ là không đợi cậu phân vân quá lâu.
Lạc Tu đã liếc mắt nhìn thấy mặt mày trợ lý trắng bệch, thần sắc anh bình tĩnh mà đặt tiêu điểm trở về gương mặt khả ái của cô gái nhỏ.
"Một lần nữa cái gì cơ, Cố tiểu thư?
Cố Niệm bỗng hoàn hồn, kinh hỉ và hi vọng bùng nổ trong mắt, cô không chút nghĩ ngợi đưa tay nắm lấy cổ tay anh.
"Anh lặp lại một lần nữa đi!"
Lạc Tu: "?"
Anh im lặng khó hiểu nhìn cô.
Mà ngay lúc này Cố Niệm kích động đến giọng nói cũng run run: "Chính là vừa rồi...!ánh mắt đó, biểu cảm đó còn có ngữ khí như vừa rồi!"
Lạc Tu vẫn trầm mặc.
Cố Niệm lại hào hứng phấn khởi kéo anh ngồi dậy: "Anh phải giữ nguyên trạng thái này! Phải nhớ kỹ vừa rồi anh dùng giọng điệu gì, có cảm xúc như thế nào nữa! Chỉ cần trước máy quay anh có thể thể hiện được một nữa, không không không, một phần ba như lúc nãy là đủ rồi! Lạc Tu tiên sinh anh nhất định sẽ bạo hồng!"
Thật lâu sau Lạc Tu mới tìm lại được giọng nói của mình, anh rũ mắt thấp giọng cười khẽ, trong thanh âm có chút khàn khàn: "Cố tiểu thư thật biết dùng sách lược."
"Không sai, làm theo kế hoạch tuyệt đối không thành vấn đề.
Tôi đã nói kỹ thuật diễn xuất của anh có thể tiến bộ mà, chỉ là người mới chưa thích ứng được thôi..."
Ngọn lửa trong lòng Cố Niệm đã nhen nhóm ý nghĩ con trai bảo bối tương lai sẽ trở thành Thành Long thứ hai, suýt nữa kích động đến điên rồi, mấy giây sau mới xoay mặt lại:
"Hả? Lạc Tu tiên sinh anh vừa nói gì vậy?"
Lạc Tu nâng mắt nhìn cô gái bên cạnh đang lôi kéo tay anh, ở nơi tối tăm chỉ có một ít ánh đèn từ xa rọi đến, đôi mắt đen nhánh kia sáng bừng như sao trời rạng rỡ nhìn anh.
Trong dãy ngân hà rực sáng ấy chứa đựng tất cả niềm vui, phấn khích, chân thành, những cảm xúc tốt đẹp ấy khiến lòng người hoảng hốt.
Trong phút chốc Lạc Tu không thể phân biệt được.
Đối với anh, Cố Niệm chính là ngoại lệ duy nhất trong thế giới cô độc không có ánh sáng của mình.
Anh không thể phân rõ hư tình giả ý, thậm chí ngay lúc này, cho dù anh đã sớm có cảnh giác và đề phòng nhưng cuối cùng vẫn sa vào vòng xoay của cô một cách dễ dàng.
Anh nhìn cô hai giây, hàng mi dài rũ xuống, khẽ cười:
"Không có gì."
Nếu là bình thường, Cố Niệm chắc chắc sẽ nghiêm túc quan sát chút kỳ lạ này của con trai bảo bối nhà mình, chỉ là lúc này cô thật sự bất chấp rồi, cô đang lo lắng diễn xuất đầy cảm hứng hiện giờ của Lạc Tu sẽ nhanh như sao băng mà bay đi mất.
"Lạc Tu tiên sinh, anh phải giữ nguyên trạng thái này, bây giờ chúng ta lập tức đi đến địa điểm quay phim!"
"Áo khoác của cô..."
"Aaa mặc kệ nó đi, quần áo không quan trọng anh mới quan trọng.
Chúng ta mau đi thôi!"
"..."
Chiếc áo khoác có hương thơm nhàn nhạt từ trên người anh rơi xuống, Lạc Tu chỉ kịp đem nó vớt lên đặt trên khuỷu tay sau đó đã bị người trước nay luôn thiếu sức sống như không được nạp điện biến thành cô gái nhỏ tràn đầy sinh khí phấn khởi kéo đi.
Cô kéo tay anh, bước chân vội vàng phấn khích hướng đến địa điểm quay phim.
"Anh phải giữ trạng thái này về sau luôn nhé, tôi đã sớm biết anh có thiên phú, nhất định có thể thể hiện hoàn hảo vai diễn này mà!"
Khi hai người đi ngang hòn đá mang tên trợ lý nhỏ, cậu mới hoàn hồn, cậu bị kích động đến khiếp sợ, trong khiếp sợ có ngạc nhiên nhìn theo cô gái đang kéo tay ông chủ:
"Lạc—"
Sau đó liền nhận được một ánh mắt sắc bén của ông chủ.
Trợ lý suýt nữa nghẹn chết, lặng lẽ nuốt xuống những gì muốn nói.
Cho đến khi bóng dáng hai người khuất khỏi tầm mắt trợ lý vẫn đăm đăm nhìn theo hai thân ảnh gần sát nhau kia...
Vị biên kịch nhỏ xinh đẹp kia trông rất thân mật mà nắm cổ tay ông chủ nha.
Đổi lại là người khác thì không có gì để nói, nhưng mà đối tượng lại là người nào đó có bệnh thích sạch sẽ thì...
"Chẳng kẽ bệnh thích sạch sẽ của Lạc ca đã khỏi?!" Trợ lý thất thần nhìn theo tự hỏi.
*
Truyện chỉ được đăng tại Wattpad @Daugooo và Fb Tiểu Mộc Đầu - 小木头
*
Cảnh Hoành Dục ôm cánh tay, mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm màn hình máy quay, sau đó quay đầu nhìn cô gái một mét sáu đứng bên cạnh.
"Trình độ diễn xuất bùng nổ mà cô nói với tôi đây sao?"
Cố Niệm khóc trong lòng một chút.
Diễn xuất của con trai quả thật giống như linh cảm của cô mà, thoáng qua như cơn gió mùa hè rồi bay đi mất.
╥﹏╥
Cố Niệm vẫn không bỏ cuộc, cô đưa tay xoa xoa mặt, trong lòng vẫn còn nhen nhóm hi vọng: "Cảnh đạo à, tuy ngài không thể thấy được biểu hiện xuất sắc của Lạc Tu tiên sinh, nhưng ngài không cảm thấy diễn xuất này cũng được xem là đạt tiêu chuẩn sao?"
Phó đạo diễn Lâm bên cạnh pha trò: "Cố Niệm cô lại khiêm tốn rồi, Cô chỉ đạo cho người ta thật không tồi nha, biểu hiện hôm nay của cậu ta tiến bộ khá tốt đó chứ."
Cố Niệm tặng ông ấy một ánh mắt cảm kích: "Cảm ơn phó đạo diễn đã khích lệ, anh ấy thật sự có tiềm năng diễn xuất đó."
Phó đạo diễn: "Tôi đang khen cô mà."
Cố Niệm làm như không nghe thấy câu này, quay sang cười hi hi với Cảnh Hoành Dục.
"Cảnh đạo ngài cảm thấy sao?"
Cảnh Hoành Dục: "Ừ, lão Lâm nói cũng đúng.
Miễn cường chấp nhận được.
Cậu ta tiến bộ một nửa cũng khá lắm rồi, nửa còn lại nhờ tạo hình hỗ trợ vậy.
Nghe nói kiểu trang điểm thêm đóa hoa ưu đàm trên trán kia là ý tưởng của cô à? Được đó."
Cố Niệm: "....."
Nhìn thấy tia sáng trong ánh mắt cô gái nhỏ một giây trước còn trên đỉnh núi sau đó lập tức rơi xuống đáy vực, phó đạo diễn Lâm bật cười: "Cô thích Lạc Tu như vậy, đẹp trai có lợi thế vậy à?"
Cố Niệm theo bản năng trả lời ông ấy: "Đương nhiên là Lạc Tu tiên sinh đẹp trai nhất vũ trụ, nhưng cháu thích anh ấy không chỉ vì vẻ ngoài mà—"
"Cậu nghe rõ chưa Lạc Tu?"
"....."
Cố Niệm nín thinh.
Cô theo lời nói của phó đạo diễn mà quay đầu, quả nhiên thấy Lạc Tu đã thay đổi trang phục từ sau lưng cô đi tới.
Anh dừng lại cách cô một khoảng cách theo phép xã giao.
"Nghe thấy gì?"
"Cố Niệm khen cậu đẹp trai nhất chứ sao nữa, vừa rồi tôi khen mà nha đầu này còn không thèm để tâm, một hai phải đợi đến khi tôi khen cậu mới vui vẻ đó nha."
"Vậy sao?"
Từ lúc Lạc Tu đến đây, Cố Niệm vẫn luôn nghiêng đầu ngắm trộm bảo bối ngỗng tử trong tạo hình hiện đại.
Trên mặt cô viết đầy tiếc nuối— không còn dấu vết của hoa ưu đàm đỏ thẫm, khí chất yêu dã trên người bảo bối cũng không sót lại chút nào.
Chẳng lẽ lúc trước thật sự đều là ảo giác của cô? Vốn dĩ không có cái gì mà diễn bằng ánh mắt cái gì mà diễn xuất tiến bộ, tất cả đều nhờ trang điểm và tạo hình hỗ trợ?
Đang lúc xuất thần, ánh mắt Cố Niệm vô tình chạm phải Lạc Tu trùng hợp đưa mắt nhìn sang, anh đang sóng vai cùng Cảnh Hoành Dục xem lại cảnh quay vừa rồi, Cảnh Hoành Dục tạm dừng một phân cảnh, đang chỉ đạo kỹ thuật diễn lại cho Lạc Tu.
Ánh mắt giao nhau, Lạc Tu khẽ gật đầu với cô rồi xoay trở về.
Cố Niệm chần chờ một chút mới hỏi phó đạo diễn Lâm: "Tạo hình hiện đại của Vân Đàm đây sao?"
"Ừ.
Phân cảnh trước khi lịch kiếp Lạc Tu đã quay xong hết rồi.
Tối nay quay vài phân cảnh đơn, ngày mai có thể bắt đầu quay phối hợp với diễn viễn khác."
Phó đạo diễn nói xong, ánh mắt rơi trên người Lạc Tu đứng cách đó không xa.
Một thân giày da tây trang, trên sống mũi là mắt kính gọng vàng, cà vạt thắt tỉ mỉ cùng áo sơ mi không chút cẩu thả, mang vài phần xa cách cấm dục.
Phó đạo diễn hài lòng thu hồi tầm mắt: "Cũng khá tốt đó chứ, cô còn thấy chỗ nào không ổn?"
Cố Niệm hướng đến thân ảnh cách đó mà khoa chân múa tay: "Cháu cảm thấy...!có chút không hợp lý.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngỗng Tử, Đợi Mama Nâng Đỡ Cưng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngỗng Tử, Đợi Mama Nâng Đỡ Cưng, truyện Ngỗng Tử, Đợi Mama Nâng Đỡ Cưng , đọc truyện Ngỗng Tử, Đợi Mama Nâng Đỡ Cưng full , Ngỗng Tử, Đợi Mama Nâng Đỡ Cưng full , Ngỗng Tử, Đợi Mama Nâng Đỡ Cưng chương mới