- Cô ấy đâu rồi?
Hắn vừa về đến nhà liền lên tiếng hỏi cô.
Người làm trong nhà vừa nhìn thấy hắn, bất giác hoảng sợ, gương mặt tái xanh, vội vàng lắc đầu.
- Thiếu phu nhân vẫn ở một mình trong phòng không chịu ăn gì cả.
Cũng không chịu mở miệng nói chuyện.
Từ lúc hắn lạnh lùng mang cô từ bệnh viện về, cô vẫn như vậy.
Suốt ngày nằm dài trên giường, cắn răng chịu đựng cơn đau từ cơn thèm thuốc truyền đến từng mạch máu.
Đau đến tận cùng của sự sống.
Nước mắt cô chảy dài trên gối hằng đêm.
Là vì cơn đau đang gặm nhấm da thịt?
Hay là vì nỗi đau muốn được giải thoát trong tim nhưng không được?
Cô càng muốn chạy thoát khỏi vòng tay hắn thì hắn lại giống như ác ma, cứ không ngừng vây hãm cuộc đời cô.
Cuộc đời cô bị vây hãm trong căn biệt thự hoa lệ này, đến những ngày tháng cuối đời mà hắn cũng nhất quyết phải trói buộc cô ở nơi đây sao?
Nửa khuya, khi cô lần nữa trở người, cơn đau từ lồng ngực truyền đến khiến cô không tài nào ngủ nổi.
Hành lang chạy dài đầy lạnh lẽo, những chiếc bóng đèn chập chờn chiếu chút tia sáng lờ mờ soi rọi đường đi.
Hắn mở cửa đi đến bên đầu giường, âm thầm ngắm nhìn cô.
Bàn tay hắn khẽ lướt qua, vuốt ve trên gương mặt xinh đẹp.
Gương mặt xanh xao không chút hơi thở, ánh mắt hắn thâm trầm nhìn cô.
Ngay lúc này đây, hắn rất muốn hút một điếu thuốc, hắn muốn suy nghĩ điều gì đó nhưng nhìn tới tình trạng của cô, có lẽ vẫn là nên thôi đi thì hơn.
Dường như Tử Y cũng cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo cùng mùi khói thuốc vương trên cổ tay hắn.
Cô giật mình nhìn thấy bóng đèn lờ mờ trước mặt, vội hoảng loạn ép mình vào góc tường, tấm lưng gầy mỏng manh dựa sát vào bức tường hoa lệ.
Giống như đang muốn chạy trốn khỏi điều gì đó.
- Là ai?
Ánh sáng từ chiếc đèn ngủ chiếu vào, hơi sáng lờ mờ nhưng vẫn có thể nhìn rõ được.
Người trước mặt chính là chồng cô, Tống Dịch.
Cô cũng không ngạc nhiên.
Chỉ là đêm nay cô cũng không hiểu sao hắn lại có mặt ở đây thôi.
- Tại sao chú lại ở đây? Tôi không muốn nhìn thấy chú.
Cô không nhìn hắn, rất lâu sau cũng không nhìn đến hắn.
Dường như bóng dáng đó không tồn tại trước mắt cô.
Cô ghét bỏ đến mức nghe thấy giọng nói của hắn thôi cũng khiến cho lồng ngực cô đau nhói đến không thở được.
Hai bàn tay hắn cuộn tròn lại, vẻ mặt giống như đang kìm nén lại sự tức giận trong người.
Cuối cùng chỉ còn lại sự xa lạ không nói thành lời, giống như thứ hắn mang về chỉ là thân thể cô nhưng chẳng thể mang được trái tim của cô quay về.
Bây giờ cô chỉ là một cái xác không hồn.
Rất lâu sau, cuối cùng hắn cũng mở miệng lên tiếng.
- Tử Y...!
- Đừng có gọi tên tôi! Tên tôi phát ra từ miệng của chú nghe lại thật dơ bẩn biết bao...!
Dường như cô cảm thấy lồng ngực lại đau không chịu được, cô muốn uống thuốc.
Ly nước để trên bàn, cô muốn vươn người để lấy, đôi bàn tay yếu ớt vươn ra.
Hắn lại nhanh tay hơn giật lấy ly nước trong tay cô.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ, truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ , đọc truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ full , Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ full , Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ chương mới