- Em nói tôi tham lam sao?
- Tôi không ngăn cản chú với Hà Nghiên Nhi, vì vậy cũng mong chú tôn trọng tôi một chút.
Hiện tại, cậu ấy là bạn tôi, tương lai có thể đi đến đâu tôi cũng không chắc.
Đợi sau khi tôi rời khỏi đây, chú có thể đưa Hà Nghiên Nhi về đây, lúc đó chú cũng không cần phải cảm thấy khó xử giữa hai người phụ nữ nữa.
Tôi buông tha cho chú rồi, cũng mong chú hãy buông tha cho tôi đi.
Tống Dịch nhìn đến ánh mắt khổ sở của cô, cũng chưa từng thấy hối hận lấy một lần.
Hắn thâm trầm một đời, tính toán một đời, cuối cùng là vì cái gì?
Hắn từng dạy cô rất nhiều đạo lý làm người.
Lúc đó hắn nói rất dõng dạc nhưng cuối cùng hắn làm được mấy phần.
Đạo lý làm người, đạo của một người chồng mẫu mực.
Cái nào hắn cũng không làm được.
Là con người, hắn sống mà chỉ nghĩ đến quá khứ, cứ chôn chặt hận thù trong tim, ích kỷ lại độc đoán không điểm dừng.
Là một người chồng, hắn lại càng thất bại, hắn lấy cô rồi nhưng lại còn ân ái cùng người phụ nữ khác.
Hắn luôn nghĩ cuộc đời là do hắn sắp đặt, nếu như đã không thể có được thứ hắn cần vậy thì lên giường với ai cũng không quan trọng nữa.
Hắn vẫn luôn nghĩ cô sẽ đợi hắn, nhưng đáng tiếc, đâu ai đứng đợi mãi một người không yêu mình.
Hắn ngồi nhìn cô rất lâu, sau đó cũng không biết phải nói gì.
Hắn rơi vào khó xử, biết rõ bản thân có lỗi nhưng hắn lại chưa từng xin lỗi cô lần nào.
Người đàn ông như vậy là người mà cô yêu đến khắc cốt ghi tâm sao?
Con người ta cũng thật kỳ lạ, rõ ràng là thứ không có được, lại cứ cố chấp theo đuổi.
Cô yêu hắn là chuyện cô không thể phủ nhận, nhưng lại cũng là chuyện khiến cho cô hối hận nhất trong cuộc đời.
Nếu như ngày mai là ngày cuối cùng của sinh mạng, vậy thì tốt rồi.
Cô có thể nhanh một chút, kết thúc những đau khổ cùng những dằn vặt đi theo suốt cả một đời rồi.
Lát trưa, Tống phu nhân từ ngoài đi vào, Cố Thành cũng theo đó lấy cớ để vào thăm cô.
Anh bước lên lầu, đi đến căn phòng ngủ của cô.
Khi anh đi đến, cô vẫn đang ngủ trưa.
Sau khi uống thuốc giảm đau, cô sẽ ngủ một giấc, cũng có lẽ là quá mệt mỏi, cũng có thể giấc mơ là nơi duy nhất để trái tim đau đớn của cô dễ chịu.
Cô cứ yên lặng như thế nằm ngủ trên chiếc giường êm ái, làn tóc xõa tung trên gối, khóe môi bất giác mỉm cười.
Hình như cô mơ thấy điều gì đó rất vui vẻ.
Cố Thành ở ngay bên cạnh yên lặng quan sát gương mặt xinh đẹp của cô.
Bất giác nắm chặt tay cô, giống như đang an ủi trái tim cô, cũng là an ủi trái tim mình.
Anh không biết rốt cuộc anh có thể làm gì được cho cô, chỉ mong rằng đến cuối cùng cô được hạnh phúc.
Có lẽ cô không biết, anh đã thầm thích cô từ lâu lắm rồi.
Có lẽ là từ lúc hai người còn đi học.
Lúc đó, hai người ngồi chung bàn, anh là lớp trưởng, cô lại thường xuyên ngủ gật.
Không hiểu sao anh lại dung túng cho cô, không những không mách thầy giáo mà còn chép bài giúp cô.
Sau đó lại mượn cớ muốn giúp cô mà hằng ngày đều giảng bài cho cô.
Nụ cười xinh đẹp như ánh nắng mặt trời đài đông đó đã khiến trái tim Cố Thành rung động.
Nhưng mà trên đời có một số chuyện không thể theo như ý mình, giống như chuyện cô yêu Tống Dịch, hay là chuyện anh yêu cô.
Tất cả đều đã được sắp đặt, không thể gượng ép.
Dường như cô có thể cảm nhận được ai đó đang nhìn mình, từ trong cơn mơ kia cô nhẹ nhàng mở mắt, vừa trở mình đã nhìn thấy Cố Thành.
Lúc đầu, cô còn nghĩ là mình nằm mơ kìa, vì Tống Dịch đã cấm Cố Thành vào đây rồi mà.
Nhưng cuối cùng khi nhìn thấy lòng bàn tay ấm áp của Cố Thành đang nắm lấy tay cô, Tử Y lại đột nhiên giật mình tỉnh giấc, rút tay lại.
Cố Thành nhìn thấy cô phản ứng như vậy, nhất thời có chút đau lòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ, truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ , đọc truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ full , Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ full , Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ chương mới