- Chẳng qua cùng là thế thân như nhau thôi, có gì mà đáng tự hào kia chứ? Chỉ khác nhau ở chỗ tôi là người vợ được chú ấy cưới hỏi đàng hoàng chứ không phải loại tiểu tam vụng trộm như cô đâu.
- Ồ, vậy sao? Chỉ có mình cô là cam chịu làm thế thân cho Bạch Chi thôi.
Tôi thì không, bây giờ tôi đã mang thai con của anh ấy rồi, cô nói xem thế cục rất nhanh sẽ thay đổi thôi, hôm nay cô là thiếu phu nhân nhà họ Tống, nhưng mà sớm thôi, vị trí đó sẽ là của tôi, Tống Dịch cũng sẽ là của tôi.
Cô yên tâm đi, tôi sẽ thay cô chăm sóc tốt cho anh ấy.
Những thứ này đáng lẽ ra tất cả phải là của cô ta mới phải.
Lúc trước là Bạch Chi, bây giờ lại là Tử Y.
Rõ ràng là cô ta thích Tống Dịch trước, vì lẽ gì hắn lại yêu chị của cô ta mà không phải là cô ta? Vì lẽ gì cô ta yêu hắn như vậy, yêu đến nhẫn tâm giết chết chị gái ruột của mình.
Vậy mà hắn lại cũng không yêu cô ta?
Bây giờ lại đến Tử Y, cô có cái gì hơn cô ta chứ.
Định dùng cái bộ dạng bệnh tật đáng thương đó mà lấy lòng thương hại làm cho Tống Dịch ruồng bỏ cô ta sao?
Cô ta không cho phép, không cho phép bất kì kẻ nào ngáng đường mình.
Đến một đứa, cô ta giết một đứa.
Cô ta điên cuồng như vậy, tất cả cũng chỉ bởi vì Tống Dịch.
Tử Y nhìn đến bộ dạng đắc ý của cô ta hiện tại, trong lòng chán ghét vô cùng.
Cái gì mà thay cô chăm sóc cho anh ấy chứ.
Nghe cũng thật là buồn nôn quá đi.
Cô ta nghĩ mình thực sự là thiếu phu nhân nhà họ Tống sao? Nghĩ cô muốn tranh giành Tống Dịch sao? Là hắn nhất quyết bám lấy cô không chịu buông đó chứ.
Ly hôn ư? Cô cầu còn không được.
Bây giờ cô mới nhìn đến bộ mặt giả tạo của Hà Nghiên Nhi, một kẻ ích kỷ, tham lam và giả dối như cô ta sinh ra rất thích hợp với Tống Dịch.
Đừng tưởng cô không biết chuyện cô ta cho người hãm hại tiêm m a túy vào người cô.
Chẳng qua là cô chưa có chứng cứ nên mới không vội vạch trần bộ mặt giả tạo đó của ả.
Ngoài cô ta ra, làm gì có ai hận đến nỗi chỉ muốn cô chết đi để được ở bên cạnh Tống Dịch.
Bọn họ là cùng một loại người, nên ở bên cạnh nhau mới phải.
Hà cớ gì lại khiến cho kẻ vô tội như cô trở thành con chốt thí mạng?
- Tôi còn chưa chết, cô đắc ý cái gì chứ.
Đừng tưởng chuyện xấu cô làm thì không ai biết, trời biết, đất biết, làm quá nhiều chuyện xấu sớm muộn cũng gặp báo ứng đó.
- Là tôi làm đó thì đã sao nào? Ai bảo cô tranh giành anh Dịch với tôi.
Là cô đáng chết!
Đôi mắt Hà Nghiên Nhi chứa đầy hận thù và thâm độc.
Cô ta không tiếc giá nào để có được Tống Dịch đâu.
Cô nhìn sâu vào đôi mắt Hà Nghiên Nhi, cô và cô ta cùng giống một người nhưng sao cô lại thấy không giống nhỉ.
Ít ra bản thân cô còn biết mình là ai, vị trí của mình là ở đâu còn cô ta ngông cuồng tự đại thành thói.
Cô nhìn đến, khẽ thở dài, khóe môi bất giác cong thành một nụ cười kỳ lạ, nụ cười càng lúc càng rõ, khiến cho Hà Nghiên Nhi đứng đối diện cũng không khỏi rùng mình.
Cô ta cười cái gì vậy chứ?
- Cô cười cái gì chứ? Có gì vui lắm hả?
- Tôi cười cô u mê không chịu tỉnh ngộ.
Nét cười trên môi cô càng lúc càng đậm, giống như đang khiêu khích cô ta vậy, làm cho Hà Nghiên Nhi càng tức điên người.
- Vậy cô nói xem, anh ấy sẽ tin tôi hay là tin cô đây?
- Cô đừng mơ mộng hão huyền nữa.
Dù sao thì một ngày tôi còn ở đây, ngày ấy cô vẫn sẽ mãi mãi chỉ là tiểu tam chen chân vào gia đình người khác thôi.
Tôi mệt rồi, tôi đi nghỉ đây.
Cô không nói chuyện với cô ta nữa, bỏ đi vào bên trong.
Quả thực đã tới thời gian cô cần uống thuốc.
Cô không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho đứa bé trong bụng mình.
Đợi một thời gian nữa bệnh của cô ổn định, có thể không cần uống thuốc giảm đau nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ, truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ , đọc truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ full , Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ full , Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ chương mới