- Em đừng lo, tôi không làm gì nó cả.
Nếu như bây giờ em muốn gặp lại nó thì đi theo định vị tôi gửi cho em.
Em chỉ được tới đó một mình thôi, nếu như em dám dẫn tên khốn kia tới thì đừng hòng gặp lại được con trai.
- Được, tôi sẽ tới.
Anh tuyệt đối không được làm hại Đô Đô đâu đó.
Tống Dịch gửi cho cô một định vị, An Nhiễm nhìn vào liền lập tức chuẩn bị lái xe một mình đến đó.
Lúc cô định quay đi thì Cố Thành đã nắm lấy cổ tay cô khẩn cầu.
- An Nhiễm em định đi đâu? Em biết Tống Dịch không phải là loại người đơn giản mà.
- Nhưng mà Cố Thành à, Đô Đô đang trong tay hắn ta.
Anh để em đi tìm con có được không? Em sợ lắm, em sợ sẽ đánh mất Đô Đô.
Cô nói mà nước mắt đã trào ra, không giữ nổi bình tĩnh nữa.
Đô Đô chính là sinh mệnh của cô, cô yêu thương thằng bé còn hơn cả chính bản thân mình nữa.
Cố Thành nhìn thấy cô như vậy, trong lòng có chút không nỡ, liền ôm lấy cô vào lòng an ủi.
- An Nhiễm, anh chỉ lo lắng cho em thôi.
Em lo cho Đô Đô như thế nào thì anh cũng lo cho thằng bé như vậy.
- Cố Thành, anh buông em ra để em đi tìm con.
Tống Dịch nói chỉ cần em đến đó, hắn sẽ tha cho Đô Đô.
- An Nhiễm, em bình tĩnh lại đi.
Nếu như mọi chuyện đơn giản như vậy thì Tống Dịch đã không cần phải bắt cóc Đô Đô làm gì rồi.
Hắn là đang ép em phải ra mặt, không biết đến lúc đó hắn ta còn giở trò gì nữa.
- Vậy anh bảo em đứng nhìn Đô Đô rơi vào nguy hiểm sao? Đô Đô mà có mệnh hệ gì thì em sống không nổi mất.
Cố Thành nhìn thấy cô nói trong nước mắt như vậy mà lòng đau như cắt.
Anh sợ lần gặp này, mục đích của Tống Dịch không chỉ có vậy.
Hắn muốn An Nhiễm quay về bên cạnh hắn, cho dù là dùng bất cứ thủ đoạn nào đi chăng nữa.
Một kẻ như Tống Dịch xưa nay là loại người không từ thủ đoạn để đạt được mục đích.
An Nhiễm đẩy Cố Thành ra rồi leo lên xe chạy đi mất.
Cố Thành chạy theo không kịp nên anh chỉ đành bắt một chiếc xe taxi chạy theo cô.
Anh Nhiễm đi theo định vị mà Tống Dịch đưa cho đến một căn biệt thự lớn, có hàng rào cao và còn có cả vệ sĩ đứng bên ngoài canh gác nữa.
Cô bước xuống xe đi đến trước mặt vệ sĩ quát lớn.
- Tống Dịch đâu? Tôi muốn gặp anh ta.
Bọn họ tưởng cô giống như những cô gái khác, tiếp cận để theo đuổi Tống Dịch với mong ước được làm vợ chủ tịch.
- Cô là ai mà muốn gặp ông chủ thì có thể gặp.
Ông chủ chúng tôi không tiếp người ngoài.
- Vậy sao? Tôi nói cho các anh biết, nếu như năm phút nữa hắn không ra đây gặp tôi, tôi sẽ khiến cho hắn nửa đời sau phải hối hận đó.
Từ màn hình camera, Tống Dịch đã thấy rõ cô đúng là rất nghe lời, chỉ đến có một mình thôi, khóe môi hắn khẽ cong lên, giọng nói lạnh lùng vang lên qua bộ đàm.
- Được rồi, các người để cho cô ấy vào đi.
An Nhiễm được vệ sĩ đưa vào trong phòng.
Hắn đang đứng quay lưng nhìn ra ngoài cửa sổ, buổi chiều, trời đã hạ nắng.
An Nhiễm lập tức lao đến túm lấy cổ áo hắn, gằn giọng quát.
- Tống Dịch, ai cho phép anh được bắt cóc con trai tôi.
Con trai tôi đâu, anh làm gì nó rồi?
Cô đánh vào lồ ng ngực hắn mấy cái, cũng may ngày thường hắn có rèn luyện sức khỏe, nếu không chắc có thể đã bị cô đánh đến chết rồi cũng nên.
Hắn giữ lấy cổ tay cô, sau đó lại nhẹ giọng nói.
- Sao lại là con em? Phải là con chúng ta mới phải.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ, truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ , đọc truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ full , Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ full , Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ chương mới