Edit: Đậu
Chương 3: Tiểu người câm
Ngày tiếp theo, Phó Thâm mời một vị bác sĩ tư nhân tới, chủ yếu để nghe xem giọng nói của người cá nhỏ.
Từ lúc anh cứu cậu đến bây giờ, nghe được một câu duy nhất mà cậu nói chính là: " Em, tên là Lộ Tinh..."
Có Phó Thâm ở đây, Lộ Tinh không có ý phản kháng nào, tiếp tục cùng họ trao đổi, ngoan ngoãn ngồi trong lồng ngực của Phó Thâm, vẫn như cũ phối hợp với yêu cầu của bác sĩ.
Sau khi chuẩn đoán, Phó Thâm ôm Lộ Tinh trở lại bồn tắm còn còn mình thì ra nói chuyện với bác sĩ.
"Còn có thể chữa khỏi không?" Phó Thâm nghiêm túc hỏi.
"Bị ép uống lá thuốc quá nhiều, dây thanh quản bị tổn thương nghiêm trọng, tôi sẽ tận lực giúp đỡ cậu ấy." Bác sĩ ăn ngay nói thật. Chỉ cần là người trên chợ đen thì đều giống nhau, người cá bị bắt được đều sẽ bị hạ dược, như vậy tương đối dễ dàng khống chế, hơn nữa nếu mà khi sự việc được phơi bày, cũng coi như là cho bọn hắn một cách để nói chuyện. Trước khi đi, bác sĩ cấp cho Lộ Tinh ít thuốc uống mấy ngày, nói trước tốt nhất cứ từ từ điều dưỡng. Phó Thâm lại lần nữa trở lại phòng tắm, Lộ Tinh trong bồn tắm ngừng lại, vui vẻ đều viết ở trên mặt, một bộ dáng khó mà chống cự lại. Thấy Phó Thâm tới gần, Lộ Tinh từ trong nước vươn cánh tay ra , cả hai lòng bàn tay úp lại , trong tay bao trùm mấy viên ngọc sáng bóng long lanh.
Phó Thâm tập trung nhìn vào, quả nhiên là trân châu.
Cậu đem lòng bàn tay đầy trân châu đưa đến trước mặt Phó Thâm, nghiêng đầu nhìn hắn mà cười.
"Muốn tặng cho tôi sao?" Phó Thâm hỏi, mở hai bàn tay ra.
Cậu lập tức gật đầu, khóe miệng lộ ra hai cái má lúm đồng tiền. Từng viên trân châu nhỏ sáng lóng lánh ướt sũng, khi đặt vào lòng bàn tay Phó Thâm, hắn cảm thấy cánh tay của mình cực kì không giống bình thường. Lộ Tinh cảm thấy nếu như đưa cái này cho Phó Thâm, anh ấy sẽ rất là vui vẻ. Bởi vì những người trong chợ đen đó, mỗi lần lấy được trân châu từ trên người cậu thì mừng rỡ như điên, thậm chí bọn hắn ngày nào cũng đến và càng muốn nhiều thêm nữa, thì lấy cây kim đâm lên người cậu đâm đến khi lúc nào cậu khóc mới thôi. Đây thật ra mới là nguyên nhân chủ yếu mà cậu sợ tiêm.
Cậu dùng sức dụi dụi đôi mắt cho đến khi nước mắt chảy ra biến thành trân châu, cậu xem như vàng ngọc mà trân trọng nó.
Trân châu là nước mắt của người cá cái này Phó Thâm cũng biết, nhìn khóe mắt còn phiếm hồng của cậu, trong lòng hắn rất ấm áp. Đến khi nhìn thấy vẻ mặt chờ mong của Lộ Tinh, làm cho Phó Thâm nhoẻn cười rồi nói:
Bạn đang đọc bộ truyện Người Cá Nhỏ Câm Của Phó Thiếu Lại Làm Nũng Rồi!! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Cá Nhỏ Câm Của Phó Thiếu Lại Làm Nũng Rồi!!, truyện Người Cá Nhỏ Câm Của Phó Thiếu Lại Làm Nũng Rồi!! , đọc truyện Người Cá Nhỏ Câm Của Phó Thiếu Lại Làm Nũng Rồi!! full , Người Cá Nhỏ Câm Của Phó Thiếu Lại Làm Nũng Rồi!! full , Người Cá Nhỏ Câm Của Phó Thiếu Lại Làm Nũng Rồi!! chương mới