NGƯƠI CÓ TIỀN, TA CÓ ĐAO
Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm
Dịch: Quá Khứ Chậm Rãi
Chương 205: Không phải hắn
Đoàn Hồng Ngưng bây giờ mới hiểu được, ván cược này Lâm Tùy An và Hoa Nhất Đường đã sắp đặt sẵn.
Vừa mới bắt đầu, Lâm Tùy An dùng sức chiến đấu đáng sợ chấn nhiếp năm vị chưởng môn, khiến cho bọn họ thấy kiêng kỵ, không dám hành động thiếu suy nghĩ, khi bọn họ mất đi lòng tin thì lại ném ra một mồi nhử, dùng phấn luận bàn võ nghệ đại chiến định thắng bại, thậm chí vì làm cho cái mồi nhử này ngon hơn một chút. Hoa Nhất Đường còn đồng thời sử dụng kế khích tướng và khiêu khích ly gián, đợi năm người này rời vào tròng thì toàn bộ trận chiến đã nằm trong tay Lâm Tùy An, cô muốn thắng thì có thể thắng, cô muốn thua thì có thể thua, cô muốn hòa thì sẽ hòa.
Nói tóm lại, trận chiến này, Lâm Tùy An phụ trách dùng vũ lực chèn ép, Hoa Nhất Đường phụ trách công kích tâm lý, phối hợp với vô cùng ăn ý, bố cục phức tạp như vậy thế nhưng hai người họ lại chẳng cần thương lượng trước. Điều duy nhất Hoa Nhất Đường nhận được chỉ có một câu nói của Lâm Tùy An trước khi lên đài:
[Ta sẽ không thua, ngươi phải giành chiến thắng.]
Lâm Tùy An thế nhưng lại dám giao hết phía sau cho Hoa Nhất Đường.
Ánh mắt Đoàn Hồng Ngưng không khỏi rơi trên người Hoa Nhất Đường, một khắc trước, hắn hỏi Đoàn Hồng Ngưng:
[Đoàn nương tử có phải nhìn nhầm Hoa mỗ thành người khác rồi hay không?]
Khi đó, ánh mắt của hắn thâm sâu khó lường, khí thế đáng sợ lạnh như băng.
Nhưng lúc này, thiếu niên mặc áo hoa đầy người vui vẻ phấn chấn vẫy quạt, khuôn mặt tươi cười như hoa mẫu đơn nở rộ vào mùa xuân, nồng nhiệt lại xinh đẹp.
Đoàn Hồng Ngưng có hơi nghi ngờ: Hai người bọn họ dường như không phải là tình nhân, thế nhưng lại có tín nhiệm và sự ăn ý còn hơn cả tình nhân, hoặc là nói, là một sự ràng buộc rất khó dùng ngôn ngữ nói rõ...
Hoa Nhất Đường cực kỳ đắc ý, xách áo choàng xông lên đài cao, đứng ở bên cạnh Lâm Tùy An, hất quạt ra, bày ra tạo hình cành hoa vẫy vẫy: "Năm vị chưởng môn, có phục không?"
Năm người Ô Thuần liếc nhau, đồng loạt ôm quyền: "Lâm nương tử võ nghệ cao minh, chúng ta bội phục!"
"Lâm Tùy An, chúng ta thắng rồi!" Hoa Nhất Đường vui vẻ nói.
Ai ngờ Lâm Tùy An căn bản không thèm nhìn hắn, mà chỉ nhìn thẳng tiểu lang quân mặt vàng đang lui ra trong đám người như có điều suy nghĩ.
Hoa Nhất Đường theo ánh mắt Lâm Tùy An nhìn qua, có hơi khó chịu: "Chẳng lẽ ngươi vẫn nhớ khuôn mặt xấu xí của Vân Trung Nguyệt hả?"
Lâm Tùy An cười nói: "Ta chỉ tò mò, Vân Trung Nguyệt đã đưa cái da mặt cơm ăn của hắn cho ai..."
Lời còn chưa dứt, người đã bay lên như chim, đệ tử ngũ đại môn phái vây xem dưới đài sợ hãi biến sắc, trong nháy mắt giống như chim thú tán loạn, thầm nghĩ chẳng lẽ chủ nhân Thiên Tịnh này chém giết điên rồi, tính dùng mấy tên tép riu bọn họ đi tế đao sao, mọi người giải tán vừa khéo nhường đường cho Lâm Tùy An, Lâm Tùy An đặt chân đạp lên vai, lưng, đầu mấy người họ để nhảy đến trước mắt tiểu lang quân mặt vàng.
Tiểu lang quân mặt vàng mắt muốn nứt ra, bị một thân sát khí của Lâm Tùy An ép đến cứng cả người, hoàn toàn không thể nào nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Tùy An thò tay túm lấy làn da vểnh lên sau tai hắn.
Lâm Tùy An đã sờ được, quả nhiên là mặt nạ da người, trong lòng mừng rỡ...
*
Cận Nhược và Ngũ Đạt đầu đầy mồ hôi dựa vào gốc liễu màn thầu ngồi bệt xuống, mấy rễ cây xung quanh gốc đã gãy vài cái, tay hai người đều bị mài đến túa máu. Xung quanh cây liễu già có thêm một vòng mộ, trong mỗi cái mộ đều có một quan tài nhỏ hẹp, tổng cộng có hai mươi bảy quan tài.
Phương Khắc vòng quanh mộ ba vòng, tiện tay chọn một cái thoạt nhìn mới nhất: "Lại đây, mở quan tài."
Ngũ Đạt và Cận Nhược khổ không thể tả, lại chẳng thể làm trái lời Phương Khắc, chỉ có thể kiên trì tiếp tục làm việc.
Cái tên Vô Vi Tử thế mà lại khỏe, bị trói ở trên cây liễu già còn có thể nghỉ ngơi một chút, còn có tinh thần để nói lời lạnh lùng: "Vô Lượng Thiên Tôn, ba vị quả nhiên là to gan lớn mật, quấy nhiễu người chết ngủ lâu như thế, sẽ không sợ oan hồn quấn thân, không được chết yên sao?"
Cận Nhược chẳng thèm quay đầu ném ra một khối bùn lớn, đi đến chỗ đạo bào của Vô Vi Tử: "Con lải nhải ta dán miệng ngươi giờ."
Da mặt Vô Vi giật giật hai cái, im lặng.
Tất cả quan tài đều là quan tài bằng gỗ lim mỏng, loại gỗ coi như là hàng thượng phẩm, sau khi mở quan tài, bên trong không có trải thảm gì, chỉ có một cuộn chiếu cỏ rách, Phương Khắc đeo khẩu trang, găng tay nhảy xuống mộ, mở chiếu cỏ ra, chậc một tiếng.
Cận Nhược, Ngũ Đạt bịt mũi vụng trộm nhìn qua, thi thể trong chiếu cỏ sớm đã hóa thành xương khô, điều kỳ lạ là bên ngoài thi cốt thế mà lại chẳng có một bộ y phục đắp trên người, cũng không biết là đã thối rữa rồi, hay là thi thể vốn là chôn cất trần truồng như thế.
Ngũ Đạt lo lắng: "Chỉ còn xương cốt, phỏng chừng là sẽ không kiểm tra được gì cả."
Phương Khắc hừ một tiếng, đầu tiên trải vải trắng bên cạnh mộ phần, lấy kẹp cửa thước sắt bút mực và cách khám nghiệm tử thi từ trong rương gỗ lớn ra đặt chỉnh tề, sau đó bắt đầu khám nghiệm tử thi.
"Hài cốt có thể kiểm tra ra được nhiều hơn người đời tưởng tượng, có thể phán đoán giới tính của người chết, ví dụ như, xương hàm nam thì cao lại cong, nữ nhân thì thẳng hơn, xương tọa cắt ngang nữ rộng nam hẹp, nữ tử đã từng sinh con thì sẽ có dấu vết. Chiều dài của xương đùi và xương chày có thể tính được chiều cao của người quá cố; Mức độ tráng kiện của xương bàn tay có thể thấy người chết là thuận tay trái hay tay phải; Thường xuyên tham gia vào lao động thể chất nặng nề hay sống an nhàn, thì xương chắc hơn; Độ dày của vảy xương được tạo ra bởi xương bị gãy có thể suy đoán thời gian bị thương của nạn nhân khi còn sống, mức độ phân hủy xương có thể suy đoán được tuổi tác..."
Âm thanh Phương Khắc càng ngày càng thấp, tựa như phất lẩm bẩm: "Tuổi của trẻ nhỏ càng dễ tính toán hơn, nhất là răng nanh, trước mười hai tuổi răng sữa rụng, răng vĩnh viễn mọc ra..."
Ngũ Đạt thở dài: "Phương ngỗ tác không hổ là ngỗ tác của Đại Lý tự, quả nhiên tài nghệ cao siêu."
Bạn đang đọc bộ truyện Ngươi Có Tiền, Ta Có Đao tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngươi Có Tiền, Ta Có Đao, truyện Ngươi Có Tiền, Ta Có Đao , đọc truyện Ngươi Có Tiền, Ta Có Đao full , Ngươi Có Tiền, Ta Có Đao full , Ngươi Có Tiền, Ta Có Đao chương mới