“Trong sách nấu ăn nói 5 gam nước tương” Phó Lễ Hành sắn tay áo sơmi lên, lộ ra cánh tay tinh tế, nếu không phải đang trong bếp nhà, chắc cô nghĩ họ đang ở phòng thí nghiệm.
Phó Lễ Hành nhìn sách hướng dẫn nấu ăn, chỉ dẫn Đồng Vũ Vụ tìm cái cân trong nhà bếp, cân thật chính xác 3 gam muối, 5 gam nước tương.
Đồng Vũ Vụ: ………..
Không đến nỗi cần chính xác đến thế.
Có thể Phó Lễ Hành cảm nhận được món cá Đồng Vũ Vụ làm sẽ rất mặn, cho nên liền tự mình ra tay, đừng nói là nấu cơm, việc trợ giúp chỉ là dư thừa, Phó Lễ Hành cũng chưa có kinh nghiệm xuống bếp nấu cơm,nhưng từ xưa đến giờ việc gì anh cũng giỏi, nói gì chút việc nấu ăn này.
Anh nghiêm túc dựa vào sách hướng dẫn nấu ăn, ngay cả 0,1 gam cũng không được sai sót.
Đồng Vũ Vụ đứng một bên nhìn thấy, nhịn không được trong lòng thầm tính, chồng cô có phải hay không thuộc cung Xử Nữ
Phó Lễ Hành có chứng bệnh cầu toàn, từng miếng thịt đều hận không thế cắt đều nhau, nằm ngay ngắn chỉnh tề trên tấm thớt, dĩ nhiên ít nhiều gì anh cũng theo chủ nghĩa hoàn mỹ, cứ như vậy thì bữa cơm này còn lâu mới xong.
Đồng Vũ Vụ tự nếm thử một miếng đồ ăn, thế nhưng cũng không tệ, dù sao anh làm so với cô cũng tốt hơn nhiều.
Cái gọi bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, chính là Đồng Vũ Vụ cũng không tiếc lời, quay lại nhìn đầu bếp Phó điên cuồng ca ngợi
“Ngon quá! Lão công, trước đây anh từng nấu ăn a!”
“Không có sao? Như thế nào mà so với thím Tôn ngon hơn vậy?”
“Lão công thật lợi hại, cái gì cũng đều có thể làm, cái gì cũng làm tốt hết!”
Phó Lễ Hành mất tự nhiên cười cười.
Một lúc sau mới phản ứng lại, không phải cô nấu cơm cho anh ăn sao, sao lại biến thành anh tan ca về nhà nấu cơm cho cô rồi?
“Ngon quá, em quyết định hôm nay sẽ không giảm cân, ngày mai mới lại giảm cân, ăn no mới có sực lực nha.”
Ngày hôm sau, Đồng Vũ Vụ cùng phó phu nhân sẽ tham gia một yến tiệc.
Lễ phục cô cũng đã chuẩn bị xong.
Cô thấy may mắn khi nhà tạo mẫu đã được Phó phu nhân mời đến, nếu cô phải lo luôn khâu này thì thua rồi, còn chưa tới ba trăm đồng mà phải chi trong mấy ngày.
Lúc này mình đã nghèo đi mất rồi, cô cười nhẹ với ý nghĩ có chút khôi hài đó
Nhà tạo mẫu đề nghị cô thay lễ phục trước , sau đó họ sẽ làm việc để tổng thể được kết hợp hài hòa hơn từ quần áo, trang sức, màu tóc…
Cô đi vào phòng thay đồ, ngạc nhiên thấy đã có sẵn một bộ lễ phục màu hồng nhẹ, đính kèm mẫu giấy có dòng chữ của Phó Lễ Hành “Em mặc bộ này nhé”.
[Mặc cái này.]
Ồ?
Nhớ lại đêm trước mặt Đồng Vũ Vụ chợt nóng ran.
Anh lo ngại rằng cô sẽ mặt bộ lễ phục ấy để dự lễ chăng
A, cho nên mới để lại giấy nhắn trong phòng thay đồ, là nhắc nhỡ cô, không được mặc bộ “Chiến bào” kia.
Bộ lễ phục do Phó Lễ Hành chọn có màu hồng nhạt, màu cánh sen thật nhẹ.
Bộ này cô chưa từng mặc qua.
Không thể làm mất mặt anh được, kim chủ ba ba đã nói, thì cô sẽ mặc .
Trên thực tế Đồng Vũ Vụ luôn thuận ý anh mà.
Nhà thiết kế giúp cô phối trang sức cùng với kiểu trang điểm tôn bật vẻ đẹp của cô.
Bạn đang đọc bộ truyện Người Đàn Bà Đẹp Và Gia Sản Không Thể Mất tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Đàn Bà Đẹp Và Gia Sản Không Thể Mất, truyện Người Đàn Bà Đẹp Và Gia Sản Không Thể Mất , đọc truyện Người Đàn Bà Đẹp Và Gia Sản Không Thể Mất full , Người Đàn Bà Đẹp Và Gia Sản Không Thể Mất full , Người Đàn Bà Đẹp Và Gia Sản Không Thể Mất chương mới