Hứa Thanh Tiêu thấy hơi thắc mắc.
Sao tên này lại âm hồn bất tán như vậy chứ?Quan sai ở phủ Nam Dự đều là phế vật hết hay sao? Đến một tên đào phạm mà cũng không bắt nổi?Không đúng, hắn đã bị thương.
Trong lòng Hứa Thanh Tiêu đang có chút phiền muộn thì đột nhiên hắn phát hiện ra vết thương trên người đối phương.
Rất nghiêm trọng, không chỉ khí huyết hỗn loạn, trên cánh tay toàn là máu, máu đã thấm ra ngoài.
Xem ra quan sai bên trên vẫn có chút tác dụng.
Đã bị thương.
Hứa Thanh Tiêu hơi nhẹ nhàng thở ra, nói đến cùng thì hắn cũng đã nhập phẩm rồi, chắc là không đến nổi ngay cả một tên bị thương cũng không đánh lại đâu nhỉ?Người kia dường như đã nhìn thấu suy nghĩ của Hứa Thanh Tiêu.
Hắn đi ra từ chỗ tối tăm, tóc tai bù xù, trông có vẻ hơi khốn đốn.
Mắt hắn ta nhìn Hứa Thanh Tiêu chằm chằm nhưng trong ánh mắt lại không có hung ý và sát ý mà trái lại cực kỳ bình tĩnh.
“Ta khuyên ngươi nên thu hồi ý nghĩ ngu xuẩn kia lại.
”“Ngươi chẳng qua chỉ vừa mới nhập phẩm mà thôi.
”“Ta đã bước vào bát phẩm từ lâu, mặc dù bị trọng thương nhưng nếu muốn giết ngươi thì cũng rất dễ dàng.
”“Giống như là con voi và con kiến vậy, một con voi đang bị thương cũng có thể dễ dàng giẫm chết một con kiến.
”Ngữ khí của hắn rất lạnh lùng, trong mắt cũng hiện lên vẻ khinh miệt.
Chẳng qua tuy lời nói của hắn mạnh mẽ bá khí nhưng Hứa Thanh Tiêu cũng chẳng phải là đứa trẻ ba tuổi.
Ngươi nói ngươi mạnh thì ngươi mạnh thật à?Hù ta à?Hứa Thanh Tiêu không mắc mưu, vẫn duy trì sự đề phòng như cũ.
Ầm.
Chỉ là sau đó một khắc, người đàn ông trung niên trước mặt đã đập nát một tảng đá lớn.
Tảng đá ít nhất cũng rộng khoảng nửa mét kia, bây giờ đã hóa thành một đống bột phấn, bị gió thổi bay đi.
“Bây giờ đã tin chưa?”Âm thanh của hắn vang lên.
Trong lòng Hứa Thanh Tiêu âm thầm cắn lưỡi.
Dùng một cước giẫm tảng đá kia thành bột mịn cũng không phải là việc khó gì, nhưng cái này Hứa Thanh Tiêu lại không làm được.
Hiển nhiên là hắn ta không nói láo, hắn thấy hơi đau đầu.
“Ngươi tìm ta có chuyện gì?”Hứa Thanh Tiêu cũng không tiếp tục đề phòng dù sao thì cứ đề phòng mãi cũng chỉ vô dụng mà thôi, chi bằng cứ thẳng thắn một chút.
Hắn nhìn ra được đối phương đến tìm mình không phải là để gây phiền toái, nếu không thì bây giờ có khi hắn chỉ còn là một cái xác mà thôi.
“Đi theo ta.
Bạn đang đọc bộ truyện Người Đọc Sách Đại Ngụy tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Đọc Sách Đại Ngụy, truyện Người Đọc Sách Đại Ngụy , đọc truyện Người Đọc Sách Đại Ngụy full , Người Đọc Sách Đại Ngụy full , Người Đọc Sách Đại Ngụy chương mới