Hứa Thanh Tiêu cũng không ngốc.
Tác dụng phụ của dị thuật là nhập ma thành yêu, nếu như chỉ nói đơn giản là tổn hại thân thể thì triều đình chắc sẽ bồi dưỡng được một nhánh quân đội tinh nhuệ, cùng lắm thì chơi trò xác suất, một triệu người thì cho dù chỉ một trăm người sống cũng được rồi.
Dù sao thì phẩm cấp của võ giả, mỗi phẩm cách nhau cả tầng trời, càng đi về phía sau thì sẽ càng mạnh.
Cho nên khi đối phương nói có thể giải quyết được phiền toái cho mình thì Hứa Thanh Tiêu sống chết cũng không chịu tin.
Có bản lãnh này mà còn biến thành đào phạm hay sao?Nếu là thật thì vương triều Đại Ngụy sẽ hận không thể cung cấp tài nguyên cho ngươi, bất luận là chính đạo hay ma đạo trong thiên hạ cũng sẽ xem ngươi như cha mà cung phụng.
Lừa gạt ai đây?Chỉ là, sau khi Hứa Thanh Tiêu nói ra lời này thì người kia cũng chỉ lắc đầu, không có chút xấu hổ nào.
“Ngươi hiểu sai rồi.
”“Cái gốc của phiền phức ta không có cách nào giải quyết được, ý của ta là có thể làm cho ngươi không cần dựa vào dị thuật mà cũng có thể nhanh chóng đột phá đến cửu phẩm, thậm chí là bát phẩm, thất phẩm.
”“Làm như vậy, cũng coi như là có cách giải quyết đúng không?”Hắn ta mở miệng giải thích rõ ràng.
Giải thích như vậy, Hứa Thanh Tiêu mới tin.
Nhưng nếu nói có thể trị tận gốc, chắn chắn Hứa Thanh Tiêu sẽ không tin.
Nhưng nếu nói có thể trị ngọn chứ không thể trị gốc thì Hứa Thanh Tiêu còn tin được.
Dù sao thì nguy cơ mà dị thuật mang đến không phải là đua tốc độ tu luyện hay sao? Nếu như cảnh giới của mình có thể cao hơn ma chủng vậy thì có thể ngăn chặn, có thể sống lâu hơn mấy năm.
Nhưng nếu như mình không thể sánh bằng ma chủng vậy thì mình chỉ còn đường chết.
“Ngươi cần ta giúp ngươi làm cái gì?”“Nếu như muốn ta giúp ngươi bỏ trốn, vậy thì đừng suy nghĩ chuyện này nữa, bây giờ ta cũng đang bị người ta nhìn chằm chằm.
”Hứa Thanh Tiêu thẳng thắn lên tiếng.
Hiển nhiên là đối phương đang cầu cạnh mình, tóm lại thì chắc là không phải vì thấy mình có vẻ ngoài đẹp trai đúng không nhỉ?Nếu như muốn mình giúp hắn ta bỏ trốn, vậy thì khỏi cần phải bàn thêm gì nữa.
Dẫn hắn ta ra ngoài còn không bằng chính hắn ta nghênh ngang đi ra ngoài, nói không chừng may mắn gặp phải tên mù mặt mà có thể chạy trốn được.
“Không cần.
”“Ta không đi được, cho dù là thoát được ra ngoài cũng không sống được mấy ngày.
”Hắn ta lắc đầu, nói với Hứa Thanh Tiêu rằng hắn ta đến đây không phải vì chuyện muốn trốn đi.
Mà Hứa Thanh Tiêu cũng không nói gì, chờ đối phương mở miệng.
Bạn đang đọc bộ truyện Người Đọc Sách Đại Ngụy tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Đọc Sách Đại Ngụy, truyện Người Đọc Sách Đại Ngụy , đọc truyện Người Đọc Sách Đại Ngụy full , Người Đọc Sách Đại Ngụy full , Người Đọc Sách Đại Ngụy chương mới