Anh...anh
Thấy cậu ngượng ngùng hắn cũng không chọc ghẹo nữa.
Sau đó nhìn vào bàn thức ăn thịnh soạn trước mặt nói.
- Nếu đói thì qua bên đó ăn một chút!
Tuy đây là bữa tiệc của ma cà rồng nhưng ít ra cũng có vài món ăn được.
Dẫu sao cũng chỉ là tượng trưng do đó đám ma cà rồng này cũng không để tâm cho lắm.
- Ừm, nếu anh bận gì thì đi đi! Em với A Hạo ở đây ăn chút đồ!
Cậu nhìn hắn khẽ nói.
Đi kế cậu nguyên một bữa tiệc cũng không phù hợp cho lắm.
Dẫu sao hắn cũng phải nói chuyện với bạn bè của mình.
- Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ em mà!
Hắn nhún vai nói.
- Mà....sao anh thích....thích em vậy?
Sau đêm hôm qua cậu vẫn còn bất ngờ lắm.
Do đó liền không khỏi ngượng nghịu mà nhìn hắn hỏi.
Cậu còn nghĩ hắn ghét cậu nữa....cứ hay tìm trò chọc phá cậu...
- Thích là thích thôi! Nếu mà hỏi thì có lẽ nhóc con nhà em đáng yêu đi! Tâm tình thất thường lại không chê tôi phiền.
Hắn cười cười rồi nói.
Nếu có thể định nghĩa được tình yêu thì làm gì có ai phải đau khổ vì tình?
- Vậy còn em thì sao? Sao em lại thích tôi?
Hắn nhướn mày nhìn cậu hỏi.
Ánh mắt cứ như muốn thôi miên cậu thành của riêng dành cho mình hắn.
- Em...
Choang! Xoảng!
Chưa kịp nói ra lời trong lòng thì tiếng động lớn đã thu hút cả hai người.
Vừa đưa mắt nhìn thì cậu liền ngạc nhiên khi đó là Mạnh Hạo.
Chưa kể, em ấy còn bị người ta đánh!
Cậu hốt hoảng sau đó chạy lại chỗ em mình.
Bàn tay khẽ chạm nhẹ lên bên má ửng đỏ của y đau lòng nói.
- Sao lại vậy? Sao em không đi chung với anh Tâm?
Mạnh Hạo còn đang ấm ức vì cái tát trên mặt thì giọng nói kiêu ngạo của kẻ nào đó đã cắt lời.
- Hừ! Là thứ thấp hèn mà dám chạm vào tao? Một cái tát là quá tiện cho mày rồi!
Người vừa nói là một vị thiếu gia ma cà rồng.
Chưa kể đến còn là một người đanh đá chua ngoa.
Từ nhỏ vốn được cha nẹ nuông chiều nên không xem ai ra gì.
Lúc nãy Mạnh Hạo vô tình đụng trúng cậu ta một cái.
Vừa nói câu xin lỗi đã bị ăn cái tát đau điếng.
Trên mặt còn in hẳn năm dấu tay đỏ ửng.
- Nếu em tôi làm gì cậu thì tôi thay nó xin lỗi! Nhưng cũng không đến mức đánh nó chứ?!
Mạnh Cường đứng chắn trước em trai mình.
Cậu hiểu tính của y.
Y sẽ không rảnh rỗi kiếm chuyện đụng đến người ta.
Chỉ có nước bị kẻ khác ăn hiếp mà thôi.
- Ồ! Anh trai sao? Hèn gì lại có cái mùi hôi thối như vậy? Chậc, đúng là đám thấp kém không có chút giá trị gì!
Vị thiếu gia kia vẻ mặt khinh bỉ nhìn hai người.
Nếu là anh em thì cùng là con người rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Người Hầu Của Ma Cà Rồng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Hầu Của Ma Cà Rồng, truyện Người Hầu Của Ma Cà Rồng , đọc truyện Người Hầu Của Ma Cà Rồng full , Người Hầu Của Ma Cà Rồng full , Người Hầu Của Ma Cà Rồng chương mới