" Chủ nhân của phòng 505?"
Hắc quả phụ diêm dúa nhìn ta, trong giọng nói có chút nghi ngờ, trầm giọng nói:" Giang Dương?"
Sao chị ta lại biết tên của ta?
Ta gật gật đầu, học Đường Lưu gọi chị ta là Chị Cửu
Góc mắt của hắc quả phụ diêm dúa hơi giật giật, định nói gì đó nhưng dường như không biết phải nói thế nào, cuối cùng nhìn về phía Đường Lưu, giọng nói lạnh lùng:" Chủ nhân phòng 505 đến rồi, có phải tương đương với việc chúng ta không thể thoải mái ra vào nữa phải không?"
Đường Lưu cười khổ hàm hồ nói:" Đúng là bác Hoàng có nói như thế, chỉ là quy định này có hơi không có tình người, chỉ cần em họ của em đồng ý, về cơ bản sẽ không có vấn đề gì lớn!"
Lúc nói ra những lời này, Đường Lưu còn dùng mắt ra hiệu với ta
Sau khi ta vào ở đây, thì những người hàng xóm ở nơi này không được tùy ý ra ngoài?
Đây là quy định quỷ quái gì vậy?
Ta lập tức hiểu ánh mắt của Đường Lưu, tuy là trong lòng vẫn còn thắc mắc, nhưng ta cũng rất dứt khoát nói:" Chị Cửu muốn ra ngoài thì cứ đi, em mới tới nơi này, đối với những quy định ở đây vẫn chưa hiểu lắm, sau này còn phải nhờ chị Cửu chỉ dạy nhiều hơn!"
Nghe ta nói như thế, hắc quỷ phụ xinh đẹp này lại một lần nữa lộ ra nụ cười diêm dúa, thò ngón tay trắng muốt ra nâng cằm ta, ấm giọng lười biếng nói:" Tiểu gia hỏa thông minh đấy chứ! Sau này trong tập thể có chuyện gì cứ đến tìm chị, phiền phức từ tầng năm đổ xuống chị vẫn có thể giúp đỡ.
Nếu là những chuyện phiền phức liên quan đến tầng năm đổ lên thì em đi tìm bác Hoàng là được, những tên khốn đó không nể mặt chị lắm, nếu phải đánh nhau thì có chút phiền phức!"
Nói xong, diêm dúa hắc quả phụ vứt cho ta một cái mị nhãn, lắc eo ngoáy mông phong tình vạn chủng đi ra khỏi khu nhà tập thể.
Nhìn theo bóng dáng bước đi của chị ta, ta có chút choáng váng nói với Đường Lưu:" Chị ta là loại người gì?"
" Một người thiếu phụ đáng thương mới chết chồng mà thôi!" Đường Lưu tiện miệng trả lời
Ta lườm Đường Lưu, tên này đang coi ta là đồ ngốc đấy à?
Sau khi nhận ra sự không hài lòng của ta, Đường Lưu không biết phải làm sao nói:" Em họ, đừng có tò mò bất cứ điều gì liên quan đến loại phụ nữ như vậy, cũng đừng có ý nghĩ gì với chị ta! Em cứ coi chị ta như loại bọ ngựa cái tuyệt sắc, chỉ cần giao phối xong sẽ ăn thịt luôn con bọ ngựa đực, cứ cách vài ngày chị ta sẽ ra ngoài mấy ngày tìm con mồi! Em hiểu ý anh không?"
Lời của Đường Lưu, khiến cho trong lòng ta có cảm giác không rét mà run, sau khi chà sát da gà trên người, ta nhịn không được hỏi:" Những người ở trong này đều là loại người gì? người phụ nữ vừa rồi, là người hay là quỷ?"
Đường Lưu sờ sờ mũi, cười khổ nói:" Những quy định trước đây anh nói với em em đều không để tâm à! Đừng nghe ngóng những chuyện của hàng xóm, nếu không sẽ rất phiền phức, cho dù tòa nhà tập thể này do cha mẹ em xây dựng lên, nhưng em vẫn nên tuân thủ những quy định ở nơi này thì tốt hơn! Đương nhiên, nếu em cảm thấy em có thể có đủ sức mạnh để không thèm để ý quy định nơi này, thì những lời vừa rồi coi như anh chưa từng nói!"
Rõ ràng Đường Lưu đang có gì đó giấu ta, nhưng mà anh ấy không muốn nói, ta cũng không có cách nào
Khi ta đi đến tầng năm, hành lang đen sì im lặng khiến người ta có cảm giác kinh hoàng, ta thậm chí còn nghe được cả tiếng tim đập của bản thân mình
M* nó chứ, ban ngày đi ở hành lang này cũng không có cảm giác mãnh liệt lắm, sao đến ban đêm lại đáng sợ như vậy?
Bạn đang đọc bộ truyện Người Quan Tài tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Quan Tài, truyện Người Quan Tài , đọc truyện Người Quan Tài full , Người Quan Tài full , Người Quan Tài chương mới