Sau mấy chục năm, Thẩm Dư Khanh đã quan sát tốt khu rừng này, nơi này có các yêu thú khác, có con chẳng có chút suy nghĩ nào, có con thì bắt đầu khai khiếu, nhưng lại giống đứa bé vừa chào đời vậy.
Thẩm Nguyệt Hy bây giờ đã có thêm hai cái đuôi, từ tiểu hổ ly đã trở nên lớn hơn một chút, nhưng để đạt tới mức độ cửu vĩ thì có hơi khó, theo như cậu biết thì phải tốn rất lâu, nhưng ít ra bây giờ cậu đã có nói tiếng người chứ không phải kêu ki ki nữa rồi.
Thẩm Nguyệt Hy nhìn vuốt nhỏ của mình, sau đó quay về động nhỏ tu luyện.
Chỉ cần có một hy vọng, y nhất định sẽ quay lại.
Thẩm Nguyệt Hy không biết bao giờ mới có thể tu luyện thành hình người nữa, linh khí nơi này mặc dù nồng đậm nhưng mà hấp thụ mãi cũng có thể sẽ mất.
Y cuộn người lại sau đó hấp thụ linh khí, tinh hoa nhật nguyệt, cuộc sống vẫn diễn ra như ngày thường.
Đói thì ra ngoài gặm linh quả.
Y hôm nay tu luyện trong hang động, sau đó ra ngoài săn thú, y phát hiện nguyên tố mình sử dụng là hệ băng, cảm giác không tệ lắm.
Y nhìn qua mấy con yêu thú, con lợn rùng nhìn qua, sau đó ụt ịt mấy tiếng.
Thẩm Nguyệt Hy: "?"
Lợn rừng dẫn y đi đến một nơi, y nhìn thấy một cái cây lớn, bên trên có rất nhiều quả mọng.
Lợn rừng ủn ủn y tới đó ý bảo hái xuống giúp với.
Thẩm Nguyệt Hy: "..." Thông minh thật, hái không được thì tìm người giúp.
Thẩm Nguyệt Hy lên tiếng "Tại sao không thử ủi cây?".
Lợn rừng nghe vậy nên chạy tới đâm đầu vào gốc cây, cây rung lên sau đó không có cái quả nào rơi xuống.
Thẩm Nguyệt Hy đã hiểu, sau đó bắt đầu sử dụng linh lực tạo thành mảnh băng, phóng lên trên cắt đứt cuống của linh quả, linh quả rơi xuống, hương thơm ngọt ngào của nó lan ra, linh khí cũng rất nhiều.
Lợn rừng nhìn y rồi ủn ỉn mấy tiếng ý bảo hái thêm đi.
Thẩm Nguyệt Hy dứt khoát nhảy lên gốc cây, phát hiện có một con rắn đang nằm, con rằn xè xè mấy tiếng.
Thẩm Nguyệt Hy nghe thấy con rắn nói "Tiểu hồ ly, muốn ăn quả à?".
Y gật đầu rồi lên tiếng "Đúng vậy, có thể chứ?".
Con rắn nói "Cứ lấy đi, sau này đói thì tới lấy, ngươi không lấy thì đám nhân loại kia cũng tới lấy thôi".
Thẩm Nguyệt Hy nhìn con rắn lớn, con rắn này tu vi cao hơn y rất nhiều, nhưng không có địch ý, vẫn là may thật, y lên tiếng nói cảm ơn, sau đó dẫm lên cành cây, dùng móng vuốt sắc bén ngắt quả rơi xuống dưới.
Lợn rừng ăn nó cũng kêu lên tiếng cảm ơn.
Thẩm Nguyệt Hy cũng lấy 3 quả rồi ăn nó, linh khí trong quả dồi dào vô cùng, vị cũng rất ngon miệng.
Thẩm Nguyệt Hy không biết vì lý do gì mà các yêu thú và linh thú trong rừng này đối xử với nhau rất hòa thuận.
Thẩm Nguyệt Hy tu luyện thấy nếu cứ vậy sẽ làm cho mình yếu, nên đã chạy ra thác nước bắt đầu luyện tập thực chiến, tìm mấy yêu thú có thể dùng pháp thuật để chiến đấu, chỉ cần không chết thì có thể trị thương qua cách gặm cỏ.
Y có suy đoán bản thân đang ở trong một bí cảnh nào đó, bởi vì nơi đây không có tồn tại của con người hay hơi thở của con người.
Một hôm nọ Thẩm Nguyệt Hy tới cái cây kia, nhìn thấy một thiếu niên mặc lục y đang nằm trên cây, thiếu niên kia mở mắt ra, đồng tử màu vàng kim của rắn quét qua một dư quang lạnh lùng, thiếu niên mở miệng ra, giọng nói tà mị lại trầm thấp vang lên "Hồ ly nhỏ, lại đây".
Thẩm Nguyệt Hy ngẩn đầu nhìn thiếu niên kia, sau đó nhảy lên cây, nhìn thiếu niên kia, lục y thiếu niên kia có xà khí, là con rắn xanh lúc trước.
Lục y thiếu niên cười khẽ "Tiểu hồ ly, tu vi tăng lên không ít nhỉ, gần đây tu luyện có vẻ ổn ha".
Thẩm Nguyệt Hy ngồi xuống, mắt cáo nhìn vào thiếu niên, điềm tĩnh nói "Cảm ơn tiền bối đã khen".
Lục y thiếu niên cười khẽ, bàn tay thon dài từng khớp ngón tay vươn ra sờ nhẹ đầu hồ ly, con ngươi vàng kim của rắn nhìn tiểu hồ ly tu vi không tệ, chắc chắn hơn lúc trước rất nhiều.
Lục y thiếu niên nhớ tới chục năm trước, khu rừng đột nhiên xuất hiện một con hồ ly nhỏ, là trời sinh linh thể, nếu ăn thịt nó thì tu vi nhất định sẽ tăng cao, nhưng là thiên hồ thì nhất định phải được bảo vệ, đây là bản năng của các yêu thú, thiên hồ được xem là tổ tông của hồ tộc, nếu như hoàn toàn trưởng thành thì có thể ngang hàng với tứ tượng thần thú.
Vì vậy mà xà yêu luôn quan sát con hồ ly nhỏ non nớt này.
Sau đó tiểu hồ ly cứ thoắt ẩn thoắt hiện, bắt đầu tu luyện, tốc độ nhanh hơn, còn mọc ra thêm mấy cái đuôi, dùng pháp thuật chuẩn xác hơn rất nhiều.
Sau chục năm thì tiểu hồ ly đã có 3 cái đuôi, trở thành tam vĩ hồ, tốc độ tu luyện nhanh chóng làm xà yêu cũng ghen tị, khi tiểu hồ ly giúp con lợn kia lấy trái cây, xà yêu tò mò nhìn, khi tiểu hồ ly lên cây, xà yêu mang tâm lý tò mò, và dường như tiểu hồ ly này rất lịch sự.
Bây giờ tu vi cũng chắc chắn hơn rất nhiều rồi, đúng là rất đáng khen.
Là con cưng của Thiên Đạo nhưng lại rất nỗ lực tu luyện.
Lục y thiếu niên nhìn hồ ly trước mặt, sau đó niết nhẹ má của hồ ly, giọng nói bình tĩnh vang lên "Ta gọi Lục Quân, ngươi gọi Lục ca cũng được, tiểu hồ ly đã có tên chưa?".
Thẩm Nguyệt Hy bình tĩnh nói "Ta gọi Nguyệt Hy".
Lục Quân mỉm cười, dường như không có gì bất ngờ, thiên hồ nguyệt hồ, có tên là Nguyệt Hy cũng không có gì quá bất ngờ, xem ra là không quá ngốc.
Lục Quân vuốt vuốt lông bạch hồ mềm mại, sau đó nói "Muốn học pháp thuật thì mỗi ngày có thể tới đây, ta dạy cho ngươi, Tiểu Nguyệt".
Thẩm Nguyệt Hy ngạc nhiên, sau đó gật đầu lên tiếng "Cảm ơn Lục ca".
Là người hiện đại xuyên qua, không quá rành pháp thuật, bây giờ có người dạy dỗ thì còn gì bằng nữa chứ.
Bắt đầu từ hôm đó, Thẩm Nguyệt Hy buổi sáng tu luyện ở trong hang động, hấp thụ linh khí trong ôn tuyền.
Buổi trưa chạy đi tìm linh thảo để ăn, sau đó đến chỗ của Lục Quân để học tập pháp thuật, chú ngữ, buổi tối quay về hang động tu luyện, hấp thụ tinh hoa từ minh nguyệt.
Từ khi có Lục Quân dạy dỗ, Thẩm Nguyệt Hy tu vi tăng tiến rất nhiều, Lục Quân còn dạy cho Thẩm Nguyệt Hy biết các cấp bậc cảnh giới của tu luyện, còn nói cho Thẩm Nguyệt Hy biết cậu tu luyện giống như nhân loại vì bản chất của cậu tương tự nhân loại.
Luyện khí 9 tầng, trúc cơ, kim đan, nguyên anh, dung hợp, luyện hư, xuất khiếu, độ kiếp, cuối cùng là tiên đế, mỗi cảnh giới đều có 4 tầng, sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, cảnh giới trong truyền thuyết là siêu thoát có thể xuyên qua vạn giới, nhưng đó là chỉ có trong truyền thuyết.
Vì là con cưng của Thiên Đạo nên khi đạt tới nguyên anh thì y có thể đạt tới hình người, đó là lúc cậu tu thành tứ vĩ hồ.
Bạn đang đọc bộ truyện Nguyệt Hàn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nguyệt Hàn, truyện Nguyệt Hàn , đọc truyện Nguyệt Hàn full , Nguyệt Hàn full , Nguyệt Hàn chương mới