“Dao là cháu trộm.”
Cậu bé tên đầy đủ là Lý Khang, cậu ngồi trên chiếc ghế đối diện với phòng thẩm vấn, đồng phục quá khổ bao lấy cả người cậu, ống tay áo có một vùng sẫm màu, đó là vết máu do vừa rồi không cẩn thận bị dính.
“Con dao trước đây cũng vậy, chau với Tiểu Lương (bé trai ở cửa hàng tiện lợi) là bạn bè, cháu thường đến đó tìm cậu ấy chơi. Cháu biết trong cửa hàng tạp hóa không có camera, cho nên cháu trộm dap, cậu ấy cũng không chú ý.” Cậu thậm chí còn biết không để lại thông tin quan trọng, “Nếu như cháu lưu lại ghi chép mua hàng, mấy chú rất dễ tìm ra cháu.”
“Có lẽ là vì giết nhiều quá rồi nên mèo hoang dần không còn tụ tập ở nhà máy nữa. Hôm đó, cháu tay không từ nhà máy về nhà, cửa sổ nhà bà cụ Vương không có đóng, con mèo nhà bà ấy nằm trên cửa sổ. Lúc bắt mèo, điện thoại rơi mất, cháu không nhặt kịp.”
“Cháu biết điện thoại rơi ở hiện trường chắc chắn mấy chú sẽ tìm được cháu, mà cháu không thể vô duyên vô cớ xuất hiện trong nhà bà ấy, cho nên cháu lấy tượng gỗ trong ngăn tủ đi.”
“Vì sao lại chọn mèo?… Vì mèo nhỏ giống em trai.”
Dù đã bị bắt, hành động của Lý Khang không thể hiện chút căng thẳng nào Vì đang ở độ tuổi dậy thì, trên mặt cậu nổi một vùng mụn, một gương mặt rất bình thường, trông không có bất cứ khác biệt nào với vô số học sinh ngồi nghe giảng trong lớp. Lời nói nói ra khỏi miệng khiến Lý Quảng Phúc đằng sau tấm kính hét toáng lên “không thể là con trai tôi, trong này nhất định có hiểu lầm” dần dần yên lặng.
Mẹ kế của Lý Khang là một công nhân phân xưởng, hôm nay vốn làm ca đêm, khi nhận được tin tức thì lập tức chạy đến, vừa khóc vừa mắng sau tấm kính.
Lý Khang hơi ngẩng đầu lên, khóe miệng lại treo thêm nụ cười: “Cháu đã sớm biết ông ta với người đàn bà đó lén lút qua lại trước khi mẹ cháu mất. Mẹ cháu vừa qua đời thì vội vã đám cưới. Kể từ hôm nó sinh ra, cháu đã muốn giết nó.”
“Rầm!”
Cửa kính bị người phụ nữ dùng nắm đấm đập mạnh mấy cái.
Cách âm trong phòng rất tốt, không nghe thấy người phụ nữ đó đang hét cái gì, dựa vào khẩu hình lờ mờ nhận ra được nửa câu: “… Mày là đồ súc sinh.”
Lúc này, ngũ quan bình thản của Lý Khang mới chuyển động, cậu mặc kệ người phụ nữ bên ngoài đang gào thét cái gì, nói: “Vết chém vừa rồi không nên động vào cánh tay của nó, cháu nên rạch yết hầu của nó trước.”
Trong phòng thẩm vấn, Quý Minh Nhuệ ngồi đối diện với cậu bé, bị sốc vì ác ý không hề che giấu đến từ một đứa trẻ.
Sau khi Lý Khang được dẫn ra ngoài, người phụ nữ bất chấp ngăn cản, tư thế như muốn nhào đến: “Nó là em trai của mày đó! Nó còn chưa đầy một tuổi nữa!”
Advertisement
Giữa lúc lôi kéo, cổ áo đồng phục bị lệch đi, để lộ một sợi dây chuyền bằng bạc rất bình thường ở cổ Lý Khang, nhìn hình dạng các cạnh bị lộ ra, chắc mặt dây chuyền là một cây thánh giá.
Nhóm nhỏ ba người mới vào nghề, bình thường đều ngâm mình trong mấy chuyện vặt vãnh ở khu phố, lần đầu tiên đối diện với vụ án.
Một vụ án giết mèo hoang rất bình thường, Lý Quảng Phúc, Lý Khang, cùng với người phụ nữ chạy đến sau cùng, bọn họ ở trong tiểu khu Hải Mậu, trông có vẻ chỉ là một gia đình bình thường, không ai ngờ rằng đằng sau gia đình bình thường như này lại giấu một “bí mật” như thế.
Quý Minh Nhuệ vội vàng viết mấy câu tổng kết vào sổ thẩm vấn, sau khi Võ Chí Bân chạy suốt đêm tới thì giao các bước còn lại cho anh Bân có kinh nghiệm hơn.
Anh ta khép sổ lại, chuyển cái ghế ra ngồi ở bên ngoài.
Ngồi đối diện anh ta là hai người khác tham gia vụ án này, bây giờ trời đã khuya, một vị trong đó không thức nổi, người tham gia họ Trì tìm một chỗ ngủ trên chiếc sô pha rất quen thuộc. Có lẽ anh chê ồn, một cánh tay che bên tai. Bởi vì chứng bệnh ưa sạch sẽ, cảm giác không an toàn thể hiện vô cùng rõ ràng, tay co hết lại trong ống tay áo rộng rãi.
Người tham gia còn lại ngồi ở bên cạnh anh lật tạp chí, thấy Quý Minh Nhuệ bước ra còn lên tiếng chào hỏi: “Cảnh sát Quý.”
Ngón tay Giải Lâm đè lên môi, lại bổ sung thêm một câu: “Cậu ấy ngủ rồi.”
Tình huống này khiến người ta thấy quen thuộc, không lâu trước đây, Quý Minh Nhuệ cũng lấy lời khai bọn họ thế này.
Chẳng qua khi ấy hai người còn đang chỉ đối phương là nghi phạm, bây giờ hung thủ thật sự đã sa lưới, đang thành thật nhận tội trong phòng thẩm vấn.
Quý Minh Nhuệ bắt đầu lấy lời khai: “Sao hai người lại nghe ra được cuộc gọi có vấn đề?”
Dù Giải Lâm có ăn nói dẻo miệng đến đâu cũng khó nói ra được nguyên nhân cụ thể trong này, cứ như thể chỉ là hắn phát hiện một người khát cần đi uống nước, chuyện ăn cơm uống nước không có gì để kể hết.
“Trực giác.”
Quý Minh Nhuệ: “…”
Qua chuyện lần này, Quý Minh Nhuệ mơ hồ cảm thấy, thay vì nói là trực giác, không bằng nói rằng đây là thiên phú nguy hiểm nào đó.
Quý Minh Nhuệ lại hỏi: “Cánh cửa đó là ai đạp?”
“Cậu ấy.” Giải Lâm nói, “Vốn dĩ bảo cậu ấy cùng đóng giả quản lí tài sản với tôi, nhưng cậu ấy thật sự đóng không giống.”
Quý Minh Nhuệ rất tán đồng: “Đúng đó, kỹ năng diễn xuất của cậu ấy thật sự không ổn, nếu không thì cũng không…” Cũng không không có chút tiếng tăm nào từ sau khi tốt nghiệp học viện điện ảnh.
Anh ta còn chưa kịp nói xong, Trì Thanh vẫn luôn ngủ không sâu giấc nhúc nhích cánh tay che trên tai, mở hé mắt ra.
Lời nói trong miệng Quý Minh Nhuệ quay ngoắt một trăm tám mươi độ: “… Nhưng thực ra con người cậu ấy cũng có chỗ rất tốt, tuy diễn không được người bình thường nhưng lúc diễn phản diện thật sự rất sống động.”
Trì Thanh ngồi dậy nói: “Ông tưởng tôi không nghe thấy câu trước đó sao?”
Thực ra, đếm một vài vai diễn mà Trì Thanh thử vai thành công, hầu như không có ai là người tốt.
Trước đây, vì để cống hiến số lượt xem cho tác phẩm của anh em mình, phim nào Quý Minh Nhuệ cũng xem, tìm xem người anh em của mình rốt cuộc đang ở đâu trong phần lớn phân cảnh không liên quan đến Trì Thanh đôi khi cũng là một thú vui cày phim.
Phần lớn đều là trùm phản diện sau màn, vẻ mặt âm hiểm, nhân vật trong rất có trọng lượng nhưng đất diễn thật sự rất ít.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhân Cách Nguy Hiểm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhân Cách Nguy Hiểm, truyện Nhân Cách Nguy Hiểm , đọc truyện Nhân Cách Nguy Hiểm full , Nhân Cách Nguy Hiểm full , Nhân Cách Nguy Hiểm chương mới