Về đến nhà trời đã tối mịt nhưng Lý Kinh Trọc vẫn không ngủ được, muốn vẽ cho xong bức tranh Liễu Tức Phong chống thuyền dưới nắng chiều hôm nay.
Liễu Tức Phong nhắc nhở: "Đụng đến tranh vẽ tôi thì hứng thú bừng bừng đến mức quên luôn việc học hành của Tuyết Nùng rồi kìa."
Lúc này Lý Kinh Trọc mới bừng tỉnh nhớ tới nhiệm vụ dì Tông giao cho mình vẫn chưa hoàn thành: "Anh còn cố ý nhắc nữa.
Tất cả đều tại anh, bản thân không chịu khuyên con bé chăm chỉ học hành thì thôi, còn đề nghị tôi đừng khuyên, cả buổi toàn ba hoa mấy thứ vô bổ."
Liễu Tức Phong nói: "Mỗi người có cách sống của riêng họ, khuyên bảo cũng vô dụng."
"Mấy lời này anh đi nói với dì Tông đi, xem bà ấy có chửi anh một trận không."
Liễu Tức Phong chối: "Tôi không nói đâu.
Nhiệm vụ do cậu lãnh, tôi không chịu trách nhiệm."
Lý Kinh Trọc châm chọc: "Anh thì phụ trách được cái gì."
Liễu Tức Phong nói: "Tôi phụ trách cậu là được rồi."
"Anh..." Lý Kinh Trọc muốn mắng hắn chỉ biết khua môi múa mép, nhưng vẫn nhịn không được cười đến ngọt ngào, trong lòng lúc này bị đủ loại mùi vị cồn cào đến phát ngứa, muốn hôn Liễu Tức Phong một cái, lại hận không thể ngoạm cho hắn một ngoạm.
Kết quả hôn không hôn, cắn cũng không cắn, chỉ có thể mang theo vẻ mặt không khống chế được tươi cười cắm đầu vẽ tranh.
Vẽ được một nửa, Lý Kinh Trọc pha màu mãi mà vẫn không pha ra được màu ánh nắng chiều hôm nay, cuối cùng đành buông bút chờ đến khi tìm được màu sắc thích hợp lại vẽ tiếp.
Liễu Tức Phong thấy anh không vẽ nữa liền quay vào phòng làm việc, chỉ lát sau đã thấy quay ra.
Lý Kinh Trọc đang rửa bút, liếc Liễu Tức Phong một cái, chần chừ hỏi: "Ăn hết kẹo rồi hả? Hôm nay tôi chưa kịp đi mua."
"Không phải.
Tôi muốn hỏi mượn cậu chìa khóa ngăn tủ bàn học."
"Chìa khóa nào?"
Liễu Tức Phong đáp: "Chìa khóa ngăn kéo bàn ấy, tôi có thói quen cho bản thảo vừa viết vào ngăn kéo thứ nhất bàn học, sau này tiện lật ra xem lại."
"À, để tôi đưa cho anh." Lý Kinh Trọc chuẩn bị rửa tay lấy chìa khóa, trong đầu bỗng nhiên lóe ra cái gì đó, nhưng chưa kịp nghĩ kỹ đã bị Liễu Tức Phong cắt đứt: "Tay cậu đang ướt, để tôi tự lấy đi.
Ở đâu?"
Lý Kinh Trọc gật đầu, tiếp tục rửa bút: "Trong túi quần."
"Được, quần nào?"
"...!Quần tôi đang mặc."
Liễu Tức Phong: "Thế tôi lấy nhé."
Lý Kinh Trọc: "Anh lấy đi."
Liễu Tức Phong hỏi tiếp: "Trong túi nào?"
Lý Kinh Trọc đáp: "Túi sau, bên trái có một chùm chìa khóa."
Liễu Tức Phong liền thò tay vào sờ soạng, vừa sờ vừa cảm thán: "Túi gì mà sâu thế này?"
Lý Kinh Trọc chịu đựng cảm giác bị sờ mông, "Nông quá nhỡ đánh rơi đồ thì sao."
Tay Liễu Tức Phong tiếp tục sờ xuống, lần mò một lát lại nghi hoặc: "Đây là cái gì...!A, quần cậu bị rách một lỗ này.
Úi tiêu rồi, hình như tôi làm cái lỗ rách rộng hơn rồi."
Một ngón tay tiếp xúc trực tiếp vào da, còn chọc tới chọc lui làm Lý Kinh Trọc không nhịn được nữa: "Anh...! lo lấy chìa khóa ra đi, nhanh lên."
Liễu Tức Phong khó xử: "Nhưng tay tôi bị kẹt trong cái lỗ rồi."
Lý Kinh Trọc nghiến răng nghiến lợi: "Thế anh không biết có một động tác gọi là rút...!á, rút ra hử, lập tức rút tay ra cho tôi."
Liễu Tức Phong rút hết nửa ngày, đến khi Lý Kinh Trọc cảm thấy một nửa mông mình đã bị ngón tay hắn sờ soạng một lần, hắn mới rút tay ra khỏi túi anh, cũng thành công móc ra chùm chìa khóa.
"Là chiếc nào?" Liễu Tức Phong giơ chìa khóa lên cứ như vừa rồi không hề xảy ra chuyện gì cả.
Lý Kinh Trọc cúi đầu tiếp tục làm như mình vẫn cố gắng rửa sạch bút, hy vọng Liễu Tức Phong không thấy rõ sắc mặt mình: "Chiếc nhỏ nhất, toàn bộ ngăn kéo và ngăn tủ bàn học chỉ dùng một chiếc đó thôi."
Liễu Tức Phong gật đầu, hôn lên má Lý Kinh Trọc một cái, quay về phòng làm việc.
Lý Kinh Trọc nghĩ thầm, tên Liễu Tức Phong này nhất định là cố ý, thật đáng ghét! Sáng mai phải nhân lúc hắn chưa rời giường tịch thu hết kẹo giấu trong phòng làm việc mới được!
Rửa sạch họa cụ xong, Lý Kinh Trọc tắm rửa chuẩn bị đi ngủ, trước đó định qua phòng Liễu Tức Phong nói một câu chúc ngủ ngon.
Anh sợ quấy rầy Liễu Tức Phong sáng tác nên chỉ đứng ngoài cửa nói: "Tôi đi ngủ đây, anh đừng thức khuya quá đấy."
Liễu Tức Phong ở trong phòng lại gọi: "Cậu vào đi."
Giọng điệu mấy chữ "Vào đi" còn mang theo ý cười xảo trá, Lý Kinh Trọc không rõ nguyên nhân, vẫn đẩy cửa bước vào phòng.
Cửa vừa mở ra đã thấy trên bàn trải mấy bức tranh, trên cùng là bức vẽ Liễu Tức Phong bước ra khỏi bồn tắm.
Lý Kinh Trọc chết đứng tại chỗ không nói nên lời.
Anh không nên quên bẵng mấy bức tranh này đi mới đúng, chẳng trách vừa rồi cứ có cảm giác mình bỏ sót cái gì rất quan trọng.
Nhưng bị Liễu Tức Phong sờ soạng như vậy xong làm sao còn nghĩ ra được gì nữa.
Liễu Tức Phong gõ gõ mặt bàn làm như thầy giám thị bắt quả tang học sinh xem tranh ảnh đồi trụy, "Bạn học Lý Kinh Trọc đến đây, cậu nói tôi nghe xem đây là cái gì nào?"
Lý Kinh Trọc biết mình không thể giải thích, chỉ có thể nói: "Anh thấy cái gì thì chính là cái đó."
Liễu Tức Phong cầm bút đứng lên, bắt chước bộ dạng của giáo viên cầm thước dạy học, vừa gõ gõ bút vào lòng bàn tay vừa đi vòng quanh Lý Kinh Trọc: "Chậc chậc, đúng là không thể tin được cậu dám làm ra loại chuyện này sau lưng tôi."
Lời này nói như thể Lý Kinh Trọc vừa gây ra một sự kiện táng tận lương tâm thương thiên hại lý, anh cứng cổ cãi: "Chuyện này là chuyện gì? Tôi chỉ vẽ có mấy bức tranh thôi."
Liễu Tức Phong cầm bức vẽ đi tắm kia lên, giơ phần tả tấm lưng có bọt nước chảy xuống ra trước mắt Lý Kinh Trọc: "Ồ? Vẽ kiểu gì ấy nhỉ?"
Lý Kinh Trọc nói: "Thì như anh nhìn thấy đấy."
Liễu Tức Phong lắc đầu, "Tôi xem không hiểu lắm."
Lý Kinh Trọc xấu hổ: "Xem thôi có gì mà không hiểu?"
Liễu Tức Phong nói: "Dù sao tôi cũng không hiểu, cậu nói tôi nghe đi, cậu vẽ cái gì thế?"
Lý Kinh Trọc đứng trầm ngâm một trận củng cố lại tâm lý, cuối cùng quyết định vứt sạch xấu hổ buồn bực qua một bên, nhìn Liễu Tức Phong nói rất quang minh chính đại: "Vẽ anh, cảnh anh vừa tắm xong.
Tôi chưa được thấy, chỉ có thể tưởng tượng.
Tôi không có làm chuyện gì kỳ quặc hết, chỉ là trong lúc vẽ...!nghĩ đến ít chuyện mà thôi.
Chẳng lẽ nghĩ cũng không được phép?"
Bạn đang đọc bộ truyện Nhặt Ánh Bình Minh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhặt Ánh Bình Minh, truyện Nhặt Ánh Bình Minh , đọc truyện Nhặt Ánh Bình Minh full , Nhặt Ánh Bình Minh full , Nhặt Ánh Bình Minh chương mới