Tư thái của Liễu Tức Phong cực kỳ thản nhiên, trong thoáng chốc Lý Kinh Trọc nảy ra ý nghĩ phải lập tức vạch mặt người này, nhưng rồi lại dập tắt rất nhanh.
"Hóa ra là có tên." Lý Kinh Trọc giả vờ đáng tiếc, "Tôi tưởng, anh là người do tôi vẽ, đáng ra phải cùng mang họ Lý mới đúng."
Liễu Tức Phong nghe thấy mình sắp phải sửa họ vẫn không lộ ra tia bất mãn nào: "Họ Lý cũng không tồi.
Cậu sinh năm bao nhiêu?"
Lý Kinh Trọc không biết hắn muốn chơi trò gì: "Chín lăm."
Liễu Tức Phong ngạc nhiên: "Tôi lớn hơn cậu sáu tuổi, nếu tôi mang họ Lý, vậy cậu phải gọi tôi là anh Tức Phong."
Lý Kinh Trọc cân nhắc một lát, nhịn tham vọng muốn đánh người xuống: "Thôi anh vẫn giữ họ Liễu đi."
Liễu Tức Phong tiếc nuối: "Thế gọi tôi anh Liễu là được rồi."
Lý Kinh Trọc không đáp, cảm thấy mình sắp không diễn nổi nữa.
Anh hoài nghi Liễu Tức Phong cố ý, bởi vì bọn họ đang phối hợp cùng đối phương diễn thi xem ai là người bỏ cuộc trước tiên.
Trở về nhà họ Lý, Lý Kinh Trọc lục tìm trong tủ bát chỉ thấy một vại trà cũ, liền nói: "Chi bằng chúng ta lên trấn uống trà mới năm nay đi."
"Được thôi." Liễu Tức Phong tự quyết định luôn cách xưng hô, "Cậu em Kinh Trọc, hồ Động Đình nổi tiếng có Quân Sơn Ngân Châm*, nếu là trà mới thì đúng là đáng giá đi một chuyến.
Có điều cậu xem bên kia ——" Hắn chỉ về hướng chân trời phía đông nam, "Có lẽ sắp mưa rồi, tôi về nhà lấy cây dù rồi qua tìm cậu ngay."
*Quân Sơn Ngân Châm - 君山银针: danh trà đặc sản của vùng Nhạc Dương tỉnh Hồ Nam, một trong thập đại danh trà Trung Hoa, thuộc loại hoàng trà.
Búp trà thành phẩm chắc, kích thước đồng đều, mặt trong vàng óng, mặt ngoài có lớp lông tơ màu trắng nhìn như cây kim bạc.
Hương trà thơm độc đáo, hậu vị ngọt dịu.
Lý Kinh Trọc nhìn Liễu Tức Phong, lại nhìn về hướng thị trấn, xa xa đúng là có từng tảng mây đùn chồng chất lên nhau như sắp bung ra.
Anh trông theo bóng dáng hắn vòng trở về, bỗng nhiên có một chút bội phục, loại quan sát hoàn cảnh chung quanh tinh tế này rất ít người làm được.
Chờ Liễu Tức Phong cắp theo dù giấy trở lại, hai người mới cùng dạo bước đi lên thị trấn.
Đường sá xa xôi, trước khi ra đến đường lớn xi măng phải men theo rất nhiều con đường đất loanh quanh lòng vòng.
Bốn phía là đồng ruộng trống trải, có nông dân xắn ống quần làm ruộng, còn có trâu, hướng bắc cách đó không xa là dãy núi trùng điệp.
Không khí nóng hừng hực mang theo tiếng ve kêu, cũng mang theo cả hương vị đất đai cây cỏ.
Suốt dọc đường Lý Kinh Trọc không ngừng đặt câu hỏi.
Liễu Tức Phong đối đáp trôi chảy, ba hoa như thật bản thân hồi còn ở trong tranh nhìn người nhà họ Lý ra vào phòng học thế nào, hâm mộ cuộc sống của bọn họ ra sao.
Rồi vào một đêm đầy tuyết không người hắn bước ra khỏi tranh, tìm cho mình một thân phận hợp pháp, trước sau miêu tả rõ ràng sinh động, tường lược thích đáng, rất nhiều chi tiết nói cứ như mình tận mắt nhìn thấy hoặc trải qua, không hề lộ ra chút sơ hở.
Lý Kinh Trọc dám chắc, nếu bây giờ đưa cho Liễu Tức Phong một cây bút, hắn lập tức có thể viết ra hẳn một bộ tiểu thuyết tự truyện "Thần tiên hạ phàm" lâm li bi đát cho chính bản thân.
Hai người băng qua một cây cầu đá trắng, dưới cầu nước chảy ào ào, chuồn chuồn lượn quanh khi cao khi thấp, lúc thì trong tầm tay, lúc lại ở trên đầu vai bọn họ.
Liễu Tức Phong nghỉ chân đứng trên cầu ngắm cảnh.
Lý Kinh Trọc đi trước mấy bước, nhận ra bên người không còn tiếng nói nữa mới quay đầu lại xem, chợt thấy một con chuồn chuồn lớn thân màu xanh lam đậu trên đầu Liễu Tức Phong vỗ cánh sắp bay lên, cặp cánh mảnh khảnh của nó rung chuyển biến ảo ra màu sắc rực rỡ lung linh dưới ánh mặt trời.
Cảnh tượng này đột nhiên dội mạnh vào tâm khảm Lý Kinh Trọc, lồng ngực kích động tựa như khoảnh khắc lần đầu tiên đứng bên cửa sổ nhìn thấy hắn, làm anh rất muốn tin Liễu Tức Phong đúng là người trong tranh vẽ.
Liễu Tức Phong quay đầu lại gọi: "Nhìn kìa."
Hắn vừa động một cái, chuồn chuồn đã giật mình bay về nơi xa.
Lý Kinh Trọc nhìn theo con chuồn chuồn đến khi không thấy đâu nữa mới hỏi lại: "Cái gì?"
Liễu Tức Phong chỉ xuống bờ sông dưới cầu, Lý Kinh Trọc vốn tưởng dưới đó có cảnh đẹp, không ngờ lại là một đống thịt động vật màu hồng nhạt dơ bẩn.
Liễu Tức Phong nói: "Cậu xem, dưới đó có con lợn con chết kìa."
Lý Kinh Trọc: "......"
Đương nhiên anh biết đó là một con lợn con chết.
Ở nông thôn thường xuyên gặp cảnh như vậy, lợn mẹ sinh một lứa đôi khi có vài con vừa sinh đã chết hoặc sinh chưa bao lâu đã bệnh chết, người nuôi cứ thế vứt bừa xác ra sông.
Liễu Tức Phong hoàn toàn không biết gì về con chuồn chuồn vừa nãy, chỉ một câu đã phá bay toàn bộ hình ảnh đẹp đẽ trong lòng Lý Kinh Trọc.
"Lần đầu tiên tôi thấy đấy." Liễu Tức Phong nói.
"Có rất nhiều." Lý Kinh Trọc đáp, "Hồi nhỏ đến kỳ nghỉ đông nghỉ hè tôi thường về quê chơi, thấy suốt."
Thấy dáng vẻ Liễu Tức Phong vẫn rất hứng thú, Lý Kinh Trọc bèn nhớ lại ít chuyện mình biết hồi nhỏ ở quê để kể cho hắn nghe.
Ví dụ như anh từng đi bộ xa rất xa đi xem một cái đập nước, khi ấy còn cho rằng đó là thác nước tự nhiên; ví dụ như từng trèo lên núi xem suối đầu nguồn, mùa xuân còn có thể hái được nấm và măng; lại ví dụ như ở vùng này có một loại trái nhìn rất giống trái lê, thật ra chỉ dùng để ép lấy dầu, ăn vào vị vừa chua vừa chát...
Liễu Tức Phong nghe đến say mê, Lý Kinh Trọc lại dừng không nói nữa, chuyển qua hỏi hắn: "Anh ở trong tranh nhiều năm như vậy, mấy chuyện này cũng không biết sao?"
Liễu Tức Phong nói rất hiển nhiên: "Tranh treo trong phòng cậu, đương nhiên tôi chỉ biết chuyện trong nhà, làm sao biết chuyện bên ngoài được."
Lý Kinh Trọc nghĩ thầm: Chuyện nhà tôi còn không phải anh moi được từ chỗ ông nội tôi sao.
Một khi ông đã mở miệng thì chỉ cần mấy cái tên trên gia phả cũng đủ viết được một thiên truyện ký.
Quả nhiên, Liễu Tức Phong hỏi lại ngay: "Cậu em Kinh Trọc, bây giờ hẳn cậu đang là nghiên cứu sinh đại học y, nhiều năm rồi không về quê, vì sao bây giờ lại đồng ý trở về?"
Lý Kinh Trọc không đáp.
Liễu Tức Phong: "Để tôi đoán xem?" Có điều hắn không thật sự muốn đoán, chỉ giả vờ quan sát thần sắc Lý Kinh Trọc, nhìn một lát mới nói, "Đoán không ra, chắc là chuyện khó nói."
Lý Kinh Trọc trả lời: "Chỉ là dưỡng bệnh thôi, không có gì không thể nói."
Liễu Tức Phong lắc đầu: "Không đúng.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhặt Ánh Bình Minh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhặt Ánh Bình Minh, truyện Nhặt Ánh Bình Minh , đọc truyện Nhặt Ánh Bình Minh full , Nhặt Ánh Bình Minh full , Nhặt Ánh Bình Minh chương mới