73
Tôi nói với Dương Khả rằng mình muốn nuôi một con chó.
Anh hỏi tôi thích giống chó gì, tôi nói tôi có thể nhận một em cún đi lạc.
Anh lập tức giúp tôi tìm những địa điểm có thể đến để nhận nuôi chó, xem xét thời gian giúp tôi.
Tôi còn tính đợi đến khi hai chúng tôi hơn bốn mươi tuổi thì sẽ nhận nuôi hai đứa con.
Dương Khả cũng nói tốt.
74
Trong vòng chưa đầy hai ngày, tôi đã đưa được thành viên mới về nhà.
Tôi đặt tên cho nó là Nhạc Nhạc, đây hình như là một cái tên rất phổ biến, nhưng tên càng bình thường thì càng dễ nuôi.
(T thường nghe tên xấu dễ nuôi hơn, nhưng tên Nhạc Nhạc chắc là không xấu nhỉ)
Nhạc Nhạc cũng không phải là loại chó quý giá gì, chỉ là giống chó cỏ bình thường.
Theo các nhân viên nói thì khi vừa sinh ra nó đã bị ném vào thùng rác, may mắn được các tình nguyện viên nhìn thấy rồi đưa về dây.
Hiện tại Nhạc Nhạc cũng đã được ba tháng, nhưng cơ thể vẫn còn khá nhỏ và yếu ớt.
Tôi đã chuẩn bị cho nó một cái ổ, thức ăn và một loạt các thứ khác, nhưng nó có vẻ rất sợ môi trường lạ, vẫn luôn rúc vào chân tôi không dám di chuyển.
Tôi cẩn thận giữ nó trong vòng tay của tôi, đôi mắt tròn của nó nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi kêu tên Nhạc Nhạc, nó hừ hừ phản ứng lại tôi.
Thật là một chú cún thông minh.
75
Từ khi Nhạc Nhạc chuyển đến nhà, tôi bật chế độ "cha bỉm sữa", số lần vận động trên giường với Dương Khả giảm đi, bởi vì buổi tối tôi phải ôm Nhạc Nhạc ngủ.
Dương Khả đã nhiều lần phản đối nhưng đều không hiệu quả.
Anh nói mấy ngày nay Nhạc Nhạc cũng dần quen rồi, không cần ở trong phòng ngủ nữa.
Tôi nói nó còn nhỏ phải có người lớn ngủ cùng.
Anh nói Nhạc Nhạc là một cậu nhóc, không thể yếu đuối như vậy.
Tôi tặng anh một cái liếc mắt.
Cuối cùng thì Nhạc Nhạc cũng không được ngủ trên giường trong phòng ngủ nữa, bởi vì nó đi tiểu trên giường, tôi trừng phạt bắt nó ra ngoài ổ nằm.
76
Mới vào thu mà thời gian đã trôi qua nhanh như **ó chạy ngoài đồng, mới chốc đã nghênh đón trận tuyết đầu mùa.
Tôi vừa vặn tan tầm sớm, thuận đường đi đón Dương Khả, hai chúng tôi cùng ăn cơm chiều ở nhà hàng dưới công ty anh.
Tôi kéo anh đi xe bus, cách hai trạm nữa mới đến nhà thì xuống xe, cùng anh đi bộ nốt đoạn đường còn lại.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhật Ký Giam Cầm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhật Ký Giam Cầm, truyện Nhật Ký Giam Cầm , đọc truyện Nhật Ký Giam Cầm full , Nhật Ký Giam Cầm full , Nhật Ký Giam Cầm chương mới