…
Mộ Minh Nguyệt họp xong, đã nhận được cuộc gọi của giáo viên trong trường học, nói là Mộ Nhạc Nhạc đánh nhau với bạn học cùng lớp.
Sau khi cô cúp điện thoại đã gọi tài xế chở cô đến trường.
Rõ ràng là lúc đưa con trai đi học cô đã dặn dò không được đánh nhau cãi nhau, nhưng vì sao vẫn đánh nhau?
Có phải ở trường học con trai đã gặp chuyện gì rồi không?
Cô rất hiểu con trai, cậu bé không bắt nạt kẻ yếu, càng không vô duyên vô cớ đánh nhau với người khác, nhất định là đã xảy ra chuyện gì rồi.
Khi vừa đến trường học, người ra đón cô chính là chủ nhiệm lớp của Mộ Nhạc Nhạc.
Trước khi Mộ Minh Nguyệt đi vào, chủ nhiệm lớp cố ý nhắc nhở: “Mẹ của Nhạc Nhạc, hai đứa nhỏ vì chút xung đột mà đánh nhau, tuy rằng tình huống bây giờ đã được khống chế, nhưng mà bố mẹ của Ngô Tiểu Khải là quản lý trường học, là một xí nghiệp theo quy mô gia đình, trong nhà có mối quan hệ, một lát nữa khi cô đi vào nhớ có thái độ tốt, để Nhạc Nhạc xin lỗi Ngô Tiểu Khải, tôi nghĩ người lớn sẽ không so đo…”
Thật ra chủ nhiệm lớp cũng không đoán ra suy nghĩ của bố mẹ Ngô Tiểu Khải.
Lúc trước Ngô Tiểu Khải đánh nhau với bạn học, đã có một vài bạn học bị cho thôi học.
Mộ Minh Nguyệt gật đầu: “Cảm ơn cô giáo.
”
Mộ Minh Nguyệt vừa đến phòng học, khi những bạn học khác vừa nhìn thấy cô thì đã kinh ngạc cảm thán, hâm mộ nói: “Ôi, mẹ của Mộ Nhạc Nhạc thật xinh đẹp! Tớ cũng muốn có mẹ đẹp như thế.
”
Giọng điệu hâm mộ của các bạn nhỏ khiến cho bố mẹ Ngô Tiểu Khải chú ý.
Nhất là bố của Ngô Tiểu Khải, ngay khi vừa thấy Mộ Minh Nguyệt đi vào thì đôi mắt lập tức nhìn thắng, ánh mắt khóa chặt trên người Mộ Minh Nguyệt, quá đẹp!
Người phụ nữ xinh đẹp như vậy, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy, nhất là dáng người này, kiêu ngạo đĩnh bạt!
Và cả khuôn mặt nhỏ kia, đúng là còn bóng loáng non mịn hơn cả ngôi sao nữa! So với các ngôi sao kia còn đẹp hơn!
Mẹ Ngô Tiểu Khải nhìn thấy ông chồng nhà mình nhìn người phụ nữ khác không chớp mắt đã lập tức tức điên lên, không hề nể tình kéo tai anh ta: “Đẹp chỗ nào chứ! Chưa nhìn thấy phụ nữ sao!”
Mộ Minh Nguyệt liếc mắt một cái đã nhìn thấy Mộ Nhạc Nhạc đứng trong nhóm bạn học, cô đi đến, ngồi xổm xuống hỏi: “Nhạc Nhạc, mẹ tin con sẽ không đánh nhau, đã xảy ra chuyện gì?”
“Mộ Nhạc Nhạc, cậu ta đánh cháu! Mắt của cháu là do bị cậu ta đánh, cả miệng nữa, cũng là do cậu ta đánh!” Ngô Tiểu Khải hét lên với Mộ Minh Nguyệt.
Mộ Minh Nguyệt cũng thấy cậu nhóc bị đánh bầm dập mặt mũi.
Nhưng mà con trai cô cũng bị trét màu khắp người, khuôn mặt nhỏ dính đầy màu.
Cô nhìn về phía Mộ Nhạc Nhạc: “Nhạc Nhạc, con đánh?”
“Dạ, con đánh.
” Mộ Nhạc Nhạc hào sảng thừa nhận, đánh cũng đã đánh, còn sợ cái gì?
“Nhạc Nhạc, cho dù nguyên nhân đánh nhau là gì, con ra tay đánh bạn học nghiêm trọng như vậy, có phải nên xin lỗi hay không?” Mộ Minh Nguyệt cũng muốn việc nhỏ hóa không.
“Mẹ, rất xin lỗi, con đã đánh nhau.
” Mộ Nhạc Nhạc gục đầu nhỏ xuống, lí nhí nói, cậu bé đã không nghe lời mẹ mà đánh nhau với bạn.
Mộ Minh Nguyệt xoa đầu nhỏ của con trai: “Nhạc Nhạc, vậy con đã nói lời xin lỗi với bạn học chưa?”
“Không! Con sẽ không xin lỗi Ngô Tiểu Khải!” Mộ Nhạc Nhạc siết chặt nắm tay, con ngươi nhuốm màu đỏ tươi
Mộ Minh Nguyệt sửng sốt, cô hiếm khi nhìn thấy con trai cực đoan như vậy, cô muốn an ủi, nhưng sau lưng lại vang lên giọng nói kiêu ngạo ương ngạnh đầy châm chọc: “Nhà chúng tôi thiếu một câu xin lỗi của các người sao? Chỉ một câu xin lỗi của các người là có thể khiến vết thương của con trai nhà chúng tôi lành được? Chồng tôi chính là giám đốc trường học, là người có uy tín và danh dự ở Vân Thành, nếu để người khác biết con trai anh ấy bị bạn học đánh thành như vậy, thì còn gì là uy nghiêm?”
Mộ Minh Nguyệt lo thái độ của người lớn sẽ khiến Mộ Nhạc Nhạc sợ hãi, cô lập tức bảo vệ Mộ Nhạc Nhạc ra sau lưng, nói với người phụ nữ đầy kiêu ngạo: “Chào cô, tôi rất xin lỗi vì hành động đánh bạn của con trai tôi, tôi sẽ chịu toàn bộ tiền thuốc men của Ngô Tiểu Khải, thậm chí tôi có thể bồi thường phí thiệt hại tinh thần của Ngô Tiểu Khải.
”
Mẹ Ngô Tiểu Khải cười nhạo một tiếng, trào phúng nhìn Mộ Minh Nguyệt: “Chỉ bằng cô mà cũng muốn bồi thường? Một người làm công như cô lấy cái gì để bồi thường? Trang phục công sở của cô còn chẳng bằng một cái áo đắt tiền của tôi!”
Mộ Minh Nguyệt nghe vậy, sắc mặt cũng hơi trầm xuống, cô hơi chau mày: “Vậy cô muốn chúng tôi làm thế nào?”
Mẹ Ngô Tiểu Khải nhìn con trai, hỏi: “Con trai, con muốn làm gì, mẹ sẽ thay con làm chủ.
”
Bây giờ cả trường đã biết cậu bé bị Mộ Nhạc Nhạc đánh thành cái đầu heo, cậu bé cắn răng chỉ vào Mộ Nhạc Nhạc nói: “Mẹ, con muốn Mộ Nhạc Nhạc quỳ xuống dập đầu nói xin lỗi với con!”
Ngô Tiểu Khải ghen ghét Mộ Nhạc Nhạc đẹp trai như thế, càng ghét Mộ Nhạc Nhạc giành mất sự nổi bật của mình!
Mộ Nhạc Nhạc càng siết chặt nắm tay hơn, đôi mắt đỏ như máu trừng mắt với Ngô Tiểu Khải.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo, truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo , đọc truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo full , Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo full , Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo chương mới