Có khách hàng đầu tiên, những khách hàng khác cũng lần lượt kéo đến. Trình Hoan thở phào một hơi, tính tiền thịt nướng, bận đến bù đầu, Tinh Tinh ở bên cạnh tự chơi trò xếp gỗ của mình, không khóc cũng không làm loạn, người lạ đến bắt chuyện cậu cũng trả lời rất lễ phép, vô cùng ngoan ngoãn. Bởi vì là ngày đầu tiên, nguyên liệu Trình Hoan chuẩn bị không nhiều, chỉ ba tiếng đã bán gần hết. Đợi vị khách cuối cùng rời đi, Trình Hoan thu dọn đồ đạc, chất lên chiếc xe ba gác của mình, sau đó qua gọi Tinh Tinh. Tinh Tinh chỉ ngồi chơi, bình thường chín giờ hơn đã đi ngủ rồi, bây giờ là mười một giờ rưỡi, sớm đã thấm mệt, nằm bò trên bàn ngủ mất. Trình Hoan gọi mấy lần cậu mới tỉnh dậy, cậu nhóc khẽ kêu lên một tiếng nhấc đầu lên, cũng không mở mắt ra, đổi vị trí nằm lên đùi Trình Hoan.
Cậu ôm bắp đùi Trình Hoan, cọ cọ vài cái vào váy cô, mơ mơ hồ hồ gọi mẹ, lại ngủ mất. Trình Hoan đẩy cậu hai cái, thấy cậu nhóc không tỉnh dậy, cũng không gọi nữa, cô ôm Tinh Tinh lên, đặt vào thùng xe ba gác. Bởi vì những đồ như bàn ghế và đèn không cần mang về nên thùng xe lúc về rộng hơn nhiều, Trình Hoan tháo lều bạt ra, dùng đã chèn lại, lái xe về nhà. Thành phố về đêm cởi bỏ cái nóng bức của ban ngày, cơn gió xuyên qua lớp quần áo tạt vào da thịt, đánh bay cái nóng sau khi làm việc mệt mỏi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!