" Nae thật giỏi, nhưng phải cẩn thận nhé, không bắt được có thể tìm a phụ.
"
Bạch Kỳ Thư sờ đầu của nó, dặn dò.
" Dạ, a mẫu, con muốn ăn cua nướng.
"
Đứa nó mềm nhũn nói, nói đến cũng là ăn đầu tiên.
1
" Được được, vừa làm cua nướng vừa làm cua hấp, cho con ăn đã đời luôn.
"
Bạch Kỳ Thư thơm lên má nhỏ của nó một cái thật vang.
" Dạ, a mẫu.
"
Nó hí hửng chạy đi.
Trầm ổn gì đó rồi bay đi hết.
" Nó thật là giống anh, muộn tao y hệt.
"
Bạch Kỳ Thư bật cười.
" Vậy em có thích không?"
Eagle nắm tay nhỏ của cậu cười hỏi.
" Tất nhiên là thích rồi, đi thôi, chúng ta đi bắt cua.
"
Bạch Kỳ Thư cười nói vừa kéo tay anh chạy đi.
Mặt đất ẩm ướt khiến chân họ mát lạnh.
Phía sau để lại những hàng chân lớn nhỏ khác nhau, có bầu có bạn.
Trên bãi biển vang lên tiếng gọi ý ới, vui tai.
Chỉ cần chúng ta ở bên nhau, nơi đâu cũng là nhà.
!
" Kỳ Kỳ, cậu xem con cá này, to như vậy, có thể làm món gì?"
" A mẫu, cua nướng.
"
" Kỳ Kỳ, cái con có râu tua tủa này làm gì?"
Bạch Kỳ Thư bị bọn họ hỏi đến lú đầu, nhìn từng sản vật bọn họ cầm trong tay, cậu cảm thấy chuỗi ngày làm đầu bếp sẽ mãi không dứt được.
" Được rồi, hôm nay chúng ta ăn hải sản nướng!"
Bạch Kỳ Thư quyết định luôn, vậy cho nhanh.
Bãi biển khi thủy triều xuống này để lại cho họ đủ loại sản vật biển vừa to vừa phong phú.
Như con cá của Alice, nó nằm chình ình trên bãi cát, vẫn còn mấp máy cái mang, cậu cảm thấy ăn được nên mang về, nó to cỡ hai bàn tay chụm lại, dài chừng nữa mét, vả lại còn có rất nhiều, Alice đã lụm được một gùi lận.
Còn con bạch tuột của Floyd thì hay rồi, không biết tại sao mà nó chen chúc nhau trong một hốc đá lớn, chỉ nhìn thôi da đầu Bạch Kỳ Thư cũng tê dại hết lên, mấy cái xúc tua của nó nhìn ghê chịu không được, con nào con nấy cái tua cũng to bằng ngón chân cái của Eagle.
Để có thể lấy chúng ra mà đám thú nhân phải bật cả tảng đá lớn lên, sau đó múc nước biển lên xối thì nó mới chịu nhả nhau ra.
Cua thì sao? Tất nhiên là hai đứa con cậu bắt rồi, chúng nó chỉ lo đuổi theo đám cua, đặc biệt hứng thú với chúng, Bạch Kỳ Thư chỉ cần chúng nó không bị thương thì cứ để chúng chơi, vậy mà chúng bắt được cả gùi, Eagle phải đi theo để đè lại gùi, nếu không cua sẽ bò ra hết.
Riêng Bạch Kỳ Thư thì chạy chỗ này chạy chỗ kia một chút, chỉ sợ bọn họ gặp phải con gì không nên ăn hoặc là ăn được mà không biết, cả đám người thu hoạch được phong phú nhưng họ lại chỉ mới đi được một góc của bãi biển.
" Dark, anh phụ trách cắt mấy cái xúc tua của nó ra thành khúc, làm sạch cái bụng nữa nhé, cẩn thận nó phun mực vào mặt anh đó.
"
" Ian, anh làm sạch mang cá, xẻ vài đường trên mình nó.
"
" Mash, con thú kia anh ướp nó đi nhé, bắt lên một nồi canh xương nữa là được rồi, lát nữa chúng ta sẽ nướng nó luôn.
"
" Eagle, mấy con cua này anh gở cái mai nó ra nhé, đây nè, nơi này có một cái chốt, anh bật nó lên là có thể gở mai cua rồi.
"
Bạch Kỳ Thư phân công cho mỗi người.
Bản thân cậu ngồi bên cạnh chim to, mỗi khi anh gỡ một con là cậu sẽ dùng muỗng cào phần gạch cua xuống một cái chén, gạch cua rất ngon, không thể bỏ.
" A mẫu, nó như vầy là còn sống hay đã chết?"
Nae chỉ cái tua bạch tuột dù đã được Dark cắt khúc ra mà vẫn giãy giãy.
" Nó còn sống đó, nó sống dai lắm đấy.
"
Bạch Kỳ Thư nhìn qua, nhẹ nhàng đáp.
" Nướng lên nó sẽ không sống được nữa.
"
Chae ngồi bên cạnh mềm nhũn phán một câu.
" Ha ha, Chae nói rất đúng!!"
Alice cười ha hả.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch, truyện Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch , đọc truyện Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch full , Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch full , Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch chương mới