Chuột của anh...!
Eagle áp cậu vào má, dụi dụi vài cái, cảm xúc quen thuộc khiến mắt anh đỏ lên.
Anh chẳng sợ nhận nhằm cậu, không biết trên thế thú này có còn con chuột nào nhỏ như vậy nữa không nhưng trực giác cũng như cảm giác của anh đều kêu gào: Đây là chuột của anh!
Trên người cậu có mùi của anh, không thể sai được.
Chuột của anh lúc không có anh cũng không mất miếng thịt nào, lông có chút bẩn, có lẽ là vì nước ở bên dưới, bụng nhỏ còn nhô lên tròn quay...!
Bụng...!
Eagle lúc này mới nghiêm túc lên.
Chuột nhỏ có chút không đúng, lỗ tai anh nghe được rõ ràng có nhiều hơn một nhịp đập trên người chuột nhỏ.
Thú nhân dựa vào mùi để nhận biết bạn đời.
Nếu không phải nước mưa làm mùi vị trên người cậu nhạt đi thì có khi anh đã tìm thấy cậu sớm hơn nhưng cũng không hạn chế anh cảm nhận huyết mạch tương liên trên người của cậu.
Chuột nhỏ...!
Có chuột con...!
Nhưng mà...!Sao được chứ...!Chuột nhỏ là thú nhân mà...!
Dù hình thể của cậu chẳng giống thú nhân chút nào...!
Chuột cũng nói cậu là chuột đực...!Còn là một con chuột đực đã sống rất lâu...!
Chim to ngồi trên cây ôm con chuột nhỏ suy nghĩ nữa ngày cũng không hiểu được vấn đề, duy chỉ có cảm giác sung sướng lấp đầy trái tim.
Chuột nhỏ sẽ sinh...!Sinh ra một ổ chuột con...!Hay là chim con...!
Chỉ nghĩ thôi chim đã muốn nhảy cẩn lên, hót vang mấy tiếng.
Eagle không đánh thức cậu dậy mà cứ thế mang cậu đi.
Bởi vì biến cố lần này mà hành trình đến tộc chim Đại cũng đã bị chậm trễ, bây giờ chuột nhỏ lại có bé chuột, phải mau chóng trở lại bộ lạc.
Á thú nhân sinh con cần một mùa, kỳ động dục của thú nhân thường là mùa lạnh hoặc mùa xuân, đến mùa tiếp theo sẽ có ấu tể ra đời.
Chưa biết chuột nhỏ cần bao lâu mới sinh nhưng dựa theo tình huống của á thú nhân thì cậu sẽ sinh trong mùa lạnh này.
Mùa lạnh dù là ấu tể đã được một mùa mưa hay hai mùa mưa còn có thể chết trong mùa lạnh, chuột con nếu sinh trong mùa lạnh sẽ không tốt.
Nhưng chuột nhỏ đang có chuột con rồi, không thể rút lại nữa, anh cần phải chuẩn bị thật tốt cái ổ mới của cậu, không những cho chuột con mà còn cho chuột nhỏ.1
Lúc này trở lại tộc chim Đại là điều cấp bách hiện tại.
Eagle tìm thấy cái gùi treo trên cây, bỏ con chuột nhỏ vào đống bông trắng cùng lông chim, đậy kỹ cái nắp rồi biến thành chim gắp lấy nó bây đi.
Biết vậy lúc đầu đã cho cậu vào đây...!
Vừa nghĩ anh lại càng bay nhanh hơn, chẳng khác gì ngôi sao xẹt trên bầu trời.
Bạch Kỳ Thư nằm trong đống lông chim đầy mùi vị của chim to mà ngủ đã đời, cậu nằm mơ, mơ thấy mình nằm trong lòng chim to, ấm áp lại an toàn.
Ngủ đến mốc meo, cuối cùng cậu cũng tỉnh.
Vừa mới tỉnh đã thấy không đúng.
Cậu...!Đang ở đâu vậy, hốc cây của cậu đâu, mà sao ở đây có lông chim của chim to...? Còn có bông trắng...!
Không phải cậu đang ở trong cái gùi của mình đó chứ...!!!
Nói vậy...!
" Chít chít, chít chít!!!"
Chuột nhỏ kêu loạn cả lên, đánh động con chim nào đó đang bay với tốc độ sao xẹt.
Dừng lại trên một thân cây, anh biến lại thành người, vừa mở nắp gùi ra đã đối diện với hai con mắt đen tròn xoe ướt nước.
" Chuột nhỏ, sao vậy?"
Chim to luống cuống ôm con chuột nhỏ ra.
Bụp.
Bạch Kỳ Thư khóc chít chít biến trở về, ngã nhào vào trong ngực anh, ôm cổ anh gào khóc.
Eagle bối rối ôm thiếu niên trắng nõn trơn bóng trong ngực, không biết làm sao mà dỗ chuột.
" Eagle!!"
Bạch Kỳ Thư gọi tên anh.
Cái tên cậu đã gọi suốt mười ngày nay.
" Anh đây, xin lỗi chuột nhỏ, để em đợi lâu rồi, đừng khóc."
Eagle thở dài ra, vuốt lưng cậu dỗ dành.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch, truyện Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch , đọc truyện Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch full , Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch full , Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch chương mới