" Là thiếu muối đó!"
Bạch Kỳ Thư reo lên, cười tít mắt.
Nếu có muối nữa thì có thể làm muối ớt, rắc vào một ít là ăn không dứt miệng được liền luôn.
Eagle sủng nịnh nhìn cậu, coi bộ phải nhanh chóng tìm được muối.
" Ôi ngon quá ngon quá!!"
Alice đưa cái đũa như gió cuốn mây tan mà quét qua cái chảo.
" Á đừng ăn hết chứ!!"
Bạch Kỳ Thư không kịp ngăn lại, cứ thế nhìn cái chảo rau xào tóp mỡ mới ra lò của cậu tan luôn trong miệng Alice và Floyd.
Thật ra Floyd chỉ ăn hai miếng, có chút xấu hổ nhìn Bạch Kỳ Thư.
" Làm nữa đi, Kỳ Kỳ, làm nữa nha.
"
Alice chẳng có chút xấu hổ nào, bắt đầu nài nỉ Bạch Kỳ Thư làm tiếp.
Eagle cưng nịnh nhìn con chuột nhỏ chu mỏ lên bắt đầu xào tiếp một chảo nữa, lần này cậu học khôn, làm nguyên một chảo to, dùng hai ba loại rau dại cho vào xào chung, đảm bảo đủ cho mấy người họ ăn.
Sau khi làm xong cậu nhanh tay gắp vào bát mình một chén đầy, cùng chim to trốn qua một bên ăn, mặc kệ con hàng Alice kia.
Sau đó Ian cũng nghe tiếng gió mà nhào đến, Alice thấy có người dành ăn với mình thì nhe răng nhếch miệng trừng hắn, khổ nổi mĩ thực khó cưỡng, bạn đời gì đó để sau đi.
" Anh nói xem, sau này hai người họ về một nhà rồi có vì ăn mà đánh nhau không?"
Bạch Kỳ Thư ngồi trong lòng anh hí hửng hỏi.
Cậu không đau lòng lắm về phần thức ăn bị người giành nhau, trái lại cậu càng thêm vui vẻ khi món ăn của mình được ưa thích.
" Tranh nhau cũng là một niềm vui của họ, thật ra Alice không muốn bị đối xử như á thú nhân, Ian làm vậy cũng là rất thông minh, nhưng không biết là thông minh hay mèo mù vớ cá rán.
"
Eagle lắc đầu.
" Sao không thấy anh giành ăn với em nhỉ?"
Bạch Kỳ Thư cười hỏi.
" Em đáng yêu như vậy sao anh nỡ giành của em, cho em còn sợ em ăn không hết.
"
Eagle hôn lên đỉnh đầu của con chuột nhỏ đáng yêu.
" Úi trời ơi, tôi nhìn không nổi nữa, cảm ơn bữa ăn của cậu, Kỳ Kỳ, hôm sau tôi sẽ mang rau đến trả cậu.
"
Nói xong lại kéo Floyd cùng Ian chạy mất.
Trả lại bầu không khí yên bình cho đôi chim chuột không biết xấu hổ toàn chuyên đi nhét cơm chó cho đám độc thân bọn họ.
Đợi đến lúc lễ hội tan thì chuột nhỏ đã nằm trong lòng chim to ngủ rồi.
" Chuột nhỏ, dậy đi, anh đưa em về.
"
Eagle lay tỉnh con chuột nhỏ, có chút đau lòng sờ sờ mặt cậu.
" Ừm! "
Bạch Kỳ Thư lờ mờ không muốn mở mắt mà sờ soạn tìm lưng anh.
Eagle cảm thấy kiểu này mà chở cậu về chắc không ổn chút nào cả.
Lúc này khắp nơi chỉ còn ánh sáng từ ánh trăng trên đầu, không gian đã tối hù, đại đa số thú nhân đã trở về.
" Chuột nhỏ, em biến về đi.
"
Eagle ôm cậu nói.
Chắc cũng chẳng ai để ý đâu.
Bạch Kỳ Thư mù mờ nhìn anh một lúc rồi cũng biến trở về.
Eagle đỡ lấy con chuột nhỏ, bỏ váy áo của cậu vào trong cái gùi đựng đồ rồi mới bỏ cậu lên, đậy nắp gùi lại chắc chắn rồi biến thành chim to cắp cái gùi bay đi.
Hai người vừa đi thì đám Ian chạy tới.
" Ủa, về rồi à?"
Alice đưa mắt nhìn lên bầu trời.
" Chắc vậy, thôi tôi mang hai người về.
"
Ian nói với hai á thú nhân.
Truyện Ngược
" Ừm.
"
!
Cuộc sống ở tộc chim Đại cứ thế chậm chạp trôi đi, chẳng mấy chốc Bạch Kỳ Thư đã đến đây được năm ngày, mỗi ngày cậu đều theo Alice và Floyd đi hái lượm.
Mới đầu khi biết cậu đang mang ấu tế hai người kia nhất định không mang cậu đi còn mắng Eagle té tát, nhưng sau đó dưới sự kiên trì của Bạch Kỳ thư cũng bởi vì cậu nói không cho đi cùng cậu sẽ đi một mình, thế là Alice đành phải thoả hiệp.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch, truyện Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch , đọc truyện Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch full , Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch full , Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch chương mới