Sở Linh Nguyệt vừa rời đi, bà nội Tống Mỹ Lan đi ra lo lắng nhìn về phía Sở Khai Điền: "Không biết đứa nhỏ Nguyệt Nhi này có phải thật sự đổi tính hay không? Nàng tới rồi bờ sông nhìn thấy phía sông bên kia có khi nào lại náo loạn lên như trước không?"
"Chắc là sẽ không đâu? Dù có muốn qua sông cũng khống sao? Phía sông đối diện tuy rằng nhiều quý nhân nhưng cũng không quy định dân thường không được qua sông đi xem a, thôn chúng ta không phải có rất nhiều thợ thủ công qua bên đó sao?"
Sở Khai Điền lại không lo lắng giống như Tống Mỹ Lan, từ biểu hiện nhiều ngày qua của Sở Linh Nguyệt nàng thật sự cùng với trước kia không giống nhau, cũng sẽ không thật sự làm việc lỗ mãng như vậy đi?
Sông Thanh Long chỉ cách trong thôn tầm hai dặm, đoàn người vừa đi vừa nói chuyện cũng chỉ mất nửa nén hương liền đến, Sở Linh Chi đi giặt quần áo trước tiên nàng ở nhà thực sự rất chăm chỉ, mỗi ngày đều không ngừng làm việc.
Sở Linh Nguyệt thấy nàng đi giặt quần áo cũng không cản nàng, nàng nhìn con sông so với sông Hoàng Hà kiếp trước không sai biệt lắm, đứng ở trên đê cảnh tượng rất rõ ràng.
Sở Linh Nguyệt nhìn con sông ngăn cách hai thế giới, một bên là kiến trúc tinh xảo xa hoa, một bên là nhà tranh vách lá cũ kĩ đơn sơ, quả nhiên giữa giàu và nghèo chỉ cách nhau một đường ranh giới a.
"Nguyệt Nhi, đối diện đều là vương công quý tộc, chúng ta chỉ là nông dân thấp kém, không thể trêu vào bọn họ! " Sở Tử Thanh thấy Sở Linh Nguyệt lại nhìn chằm chằm về phía đối diện, trong lòng không khỏi lo lắng, đi tới khuyên nàng.
"Ca ca, muội chỉ là hối hận về hành vi của mình trước kia mà thôi, địa phương phía đối diện muội muội không thèm, so với địa phương trong mộng muội đã đi qua thì không thể so sánh kịp.
"
Sở Linh Nguyệt nhìn biểu cảm khẩn trương của hắn có chút buồn cười.
"Nga, như vậy thì tốt.
"
Sở Tử Thanh thấy nàng nói chuyện chắc chắn như vậy, thở phào nhẹ nhõm không khỏi yên lòng, liền bước đến giúp Sở Chí Cao đem lưới đánh cá mở ra.
Tuy rằng Sở Chí Cao cảm thấy vật này không đáng tin cho lắm, nhưng hắn vẫn thử tin tưởng Sở Linh Nguyệt một lần biết đâu thật sự có thể thành công?
Sở Linh Nguyệt nhìn nước sông chảy đang chảy nơi này nước sông có chút đen, cho nên nàng chậm rãi di chuyển đến chỗ khác đám người Sơ Chí Cao nhìn bộ dáng ngưng trọng của nàng không khỏi căng thẳng yên lặng đi theo.
Đi thêm một đoạn, Sở Linh Nguyệt dừng lại quan sát địa hình trước mặt, nơi này có một vùng nước lặng, dòng chảy tương đối vững vàng là một khúc sông nằm ở tầm trung, trong lòng nàng vui vẻ nhìn mấy người theo nói: "Tam thúc, đại ca, ca ca, chính là nơi này.
"
Mấy người vội vàng đi đến, đem lưới đánh cá đã chuẩn bị tốt chờ nàng ra hiệu, nàng suy nghĩ không biết nên giảng cách giăng lưới như thế nào, Sở Linh Nguyệt nhớ lại cách bắt cá trong đầu, sau đó vừa nói vừa khoa tay múa chân miêu tả cách thả lưới.
Tam thúc Sở Chí Cao dựa theo cách Sở Linh Nguyệt nói tay trái nắm lấy lưới đánh cá, tay phải đem dây thừng cột ở ngón tay cái, Sở Tử Thanh cùng Sở Tử Khâu đứng ở một bên vừa quan sát.
Sở Chí Cao nắm lấy phần lưới dư ra, chân trái dùng lực, tay phải giơ ra, tay trái thuận thế cầm chặt dây thừng khi Sở Linh Nguyệt kêu một tiếng "Phóng", hắn lập tức dùng lực toàn thân quăng lưới ra.
Toàn bộ lưới đánh cá như một quả cầu rơi vào trong nước, chìm xuống, Sở Linh Nguyệt chỉ huy Sở Chí Cao đem dây thừng cột chặt.
"Nguyệt Nhi, sai đó phải làm thế nào?" Tam thúc Sở Chí Cao thấy chính mình dùng sức liền đem cái lưới đánh cá to như vậy thả xuống dưới nước, không khỏi có cảm giác thành tựu, sau khi làm xong hưng phấn mở miệng hỏi.
"Tam thúc, như vậy là tốt rồi, đợi hơn nửa canh giờ nữa liền đem lưới kéo lên, nhìn xem bên trong có bao nhiêu cá?" Sở Linh Nguyệt cười trả lời.
"Nguyệt Nhi, này lưới thật sự có thể bắt được cá sao?" Sở Tử Khâu nhìn lưới đã chìm vào giữa sông hoài nghi hỏi.
"Nhất định có thể, mọi người liền chờ đi, trong sông cá nhiều lắm đấy, nơi này mực nước chỉ ở tầm trung, chúng ta lại không có thuyền chạy đến giữa sông, nếu là ở trên thuyền giăng lưới có thể bắt được càng nhiều cá, bất quá hôm nay chúng ta thu hoạch hẳn là cũng không tồi, rốt cuộc nơi này cũng chưa từng có ai đến bắt cá.
"
Sở Linh Nguyệt nói xong liền để cho bọn họ chờ, bình thường phía sông đối diện cũng có những người giàu ngẫu nhiên sẽ tới bờ sông câu cá, cả ngày cũng câu không được mấy con, bởi vì nơi này nước sông chảy tương đối siết nên cơ bản dùng cần câu thì không thể câu tới.
Bạn đang đọc bộ truyện Nông Nữ Cẩm Tú Điền Viên Hương tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nông Nữ Cẩm Tú Điền Viên Hương, truyện Nông Nữ Cẩm Tú Điền Viên Hương , đọc truyện Nông Nữ Cẩm Tú Điền Viên Hương full , Nông Nữ Cẩm Tú Điền Viên Hương full , Nông Nữ Cẩm Tú Điền Viên Hương chương mới