Nguyễn Nhuyễn định đi tắm, thấy Giang Ngôn Trạm ngập ngừng như muốn nói gì đó, cô quay người lại, vừa thả tóc vừa hỏi anh: “Sao?”
“…… Không có gì.” Giang Ngôn Trạm nói.
Anh định nói là, phòng cho khách ở dưới lầu, trong đó cũng có phòng tắm.
Anh không quen cho người khác dùng chung phòng tắm với mình.
…… Nhưng nghĩ lại, thì Nguyễn Nhuyễn cũng không phải “người khác”.
Hơn nữa, không biết có phải là do trong người anh có tin tức tố của Nguyễn Nhuyễn mà lúc cô nghiêng đầu nhìn anh, anh rất có xúc động muốn ôm ôm.
Muốn hôn lên môi, lên cổ, lên cằm, muốn ôm cô ngủ……
Giang Ngôn Trạm chui vào trong chăn, nhắm mắt lại, cố gắng che giấu tâm tình xúc động, có điều vẫn bị Nguyễn Nhuyễn biết được.
Cô không nói gì, chỉ cười cười rồi xoay người đi tắm.
Nguyễn Nhuyễn đã tắm trước ở khách sạn, qua nhà Giang Ngôn Trạm cũng không có “vận động mạnh”, không có đổ mồ hôi nên đương nhiên không cần phải gội đầu lại.
Cô chỉ tắm qua quýt, sau đó mặc đồ ngủ của Giang Ngôn Trạm đi ra.
Giang Ngôn Trạm đang dựa đầu giường xem điện thoại.
Nguyễn Nhuyễn tháo cột tóc, vừa vuốt thẳng tóc vừa đến mép giường, sau đó nắm cổ tay anh, nói: “Giang Ngôn Trạm, anh tăng ánh sáng chút rồi hẵng xem tiếp.”
Cô đột nhiên lại gần làm Giang Ngôn Trạm giật mình.
Lòng bàn tay mềm mại của cô ịn lên cổ tay anh làm Giang Ngôn Trạm khẽ hít hà.
Sau đó anh nắm tay Nguyễn Nhuyễn, nhích lại hôn lên khóe môi cô một cái.
“Vậy không xem nữa.” Giang Ngôn Trạm nói, “Ngủ chưa?”
Mặt Nguyễn Nhuyễn hơi đỏ: “Ừm.”
Giang Ngôn Trạm đang mời cô—— Một Omega nhưng lại mời Alpha ngủ chung.
À không, không phải là mời, nói là câu dẫn thì đúng hơn.
Nhưng Nguyễn Nhuyễn vẫn xốc chăn chui vào.
Giang Ngôn Trạm thấy vậy cũng tắt điện thoại, đặt lên đầu tủ rồi với tay tắt đèn.
Căn phòng tức khắc tối om, loáng thoáng nghe thấy tiếng hít thở mờ nhạt.
Giang Ngôn Trạm vừa nằm xuống, một cánh tay lập tức vòng qua ngực anh.
Là Nguyễn Nhuyễn.
Cô mặc áo thun rộng thùng thình.
Cơ thể hai người kề cận, anh thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của đối phương, cùng xúc cảm mềm mại.
Quả thật đúng như Giang Ngôn Trạm nghĩ, lần trước thảm vậy là vì đó là lần đầu tiên.
Anh gần như bất tỉnh khi vừa đánh dấu xong.
Lần này đương nhiên ổn hơn hẳn, anh vẫn còn tỉnh táo.
Vì thần chí còn minh mẫn nên anh cũng cảm nhận được Nguyễn Nhuyễn đang ôm anh, hơi thở của cô phả vào bên tai, hai người kề cận bên nhau, bầu không khí vừa ấm áp lại vừa ái muội.
Giang Ngôn Trạm cũng không nhịn được nghiêng người, rúc sâu hơn vào trong ổ chăn, vùi đầu vào vai Nguyễn Nhuyễn, rồi vòng tay ôm eo cô.
Chắc chắn là bị tin tức tố ảnh hưởng.
Chắc chắn là vì anh mới bị đánh dấu, vẫn còn dư âm.
Cho nên mới muốn quấn cô như vậy.
Nguyễn Nhuyễn ôn nhu vuốt lưng anh, động tác nhẹ nhàng chậm rãi, làm anh cảm thấy hơi ngứa, nhưng lại rất thoải mái.
Giang Ngôn Trạm ôm Nguyễn Nhuyễn càng chặt, đồng thời hôn lên cằm cô.
Hai người dính nhau như keo, nên rất nhanh anh đã cảm nhận được “khác thường” của Nguyễn Nhuyễn.
Cục kẹo mềm nào đó dần biến thành kẹo cứng.
Giang Ngôn Trạm cũng hơi hồi hộp, nhưng đồng thời lại cảm thấy thành tựu khôn tả.
Anh vô tình hữu ý cọ cọ, cũng nâng thân lên, hôn khóe miệng Nguyễn Nhuyễn, nhướng mày hỏi: “Muốn?” Giống hệt tổng tài bá đạo đang dụ dỗ nữ chính ngây thơ.
Có điều chút đắc ý trong lời nói của anh lại làm cô thấy anh như đứa nhỏ đang muốn khoe đồ chơi mới với bạn.
Nguyễn Nhuyễn chớp mắt, cô thấy Giang Ngôn Trạm thật sự quá đáng yêu.
Dĩ nhiên, kẹo cứng cũng bị tâm tình của cô ảnh hưởng mà nảy lên, làm Giang Ngôn Trạm hoảng sợ, cả người tức khắc căng thẳng.
Thấy vậy, Nguyễn Nhuyễn khẽ cười, rồi nghiêng đầu hôn chóp mũi anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Nữ Alpha Mềm Mại, Nam Omega Tổng Tài Bá Đạo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nữ Alpha Mềm Mại, Nam Omega Tổng Tài Bá Đạo, truyện Nữ Alpha Mềm Mại, Nam Omega Tổng Tài Bá Đạo , đọc truyện Nữ Alpha Mềm Mại, Nam Omega Tổng Tài Bá Đạo full , Nữ Alpha Mềm Mại, Nam Omega Tổng Tài Bá Đạo full , Nữ Alpha Mềm Mại, Nam Omega Tổng Tài Bá Đạo chương mới