Trà Trà suýt chút nữa đã cảm thấy chính mình làm chuyện gì thực xin lỗi hắn.
Cô không được tự nhiên ho nhẹ hai tiếng, cắn cắn môi, rất là khó xử duỗi tay đoạt đũa trong tay hắn.
"Ngươi người này a thật là......" Diễn tinh!
Hoàn toàn không có biện pháp!
Quên đi, miễn cưỡng xem ở hắn đêm qua uy cô ăn, cô liền tốn chút thời gian, uy hắn trong chốc lát vậy!
Thu Thủy trơ mắt nhìn bệ hạ nhà mình bưng chén, uy Thượng Quan Cảnh.
Uy uy, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Thượng Quan Cảnh cũng bắt đầu uy bệ hạ.
Nàng............ Tâm tình đã không thể lấy hai chữ phức tạp để hình dung được nữa.
Cuối cùng, Thu Thủy đen mặt đi ra ngoài, đem không gian để lại cho hai người uy nhau ăn.
Lại đứng đó ngốc đi xuống, nàng sẽ bị khí đến hôn mê.
Trà Trà hoàn toàn không chú ý tới chuyện khác, cô vui vẻ tiếp tục uy.
Dù sao hiện tại uy Thượng Quan Cảnh ăn, hắn cũng sẽ uy cô ăn.
Giống như cũng không tồi?
Thất Thất nhìn nửa ngày, cũng có chút nhìn không được.
Nó là một hệ thống, xác thật không quá minh bạch tình thú của tiểu tình lữ.
Rõ ràng có thể chính mình động thủ ăn cơm, không hiểu các người vì cái gì muốn gây phiền toái cho nhau đến như vậy......
Ai, nó vẫn là tiếp tục đi tự bế đi!
Dù sao......Cũng không hiểu.
*
Sau khi cơm trưa chấm dứt.
Trà Trà chạy đến giường nệm, nhìn thoáng qua cái bàn được đặt một đống tấu chương.
Cô nghĩ nghĩ.
Bay nhanh chạy đến thiên điện, lại đem Thượng Quan Cảnh lôi tới. Cô đúng tình hợp lý chỉ vào bàn đặt tấu chương, "Ngày hôm qua ngươi không phải nói ngươi phê chữa xong rồi sao? Vì cái gì còn có nhiều như vậy!"
Thượng Quan Cảnh nhướng mày, khóe môi ngậm cười, "Đây là hôm nay mới vừa đưa lại đây, không phải ngày hôm qua."
Cái tiểu tâm tư này của cô quá rõ ràng, cơ hồ toàn bộ đều bãi ở trên mặt.
Vì không muốn phê chữa tấu chương đem hắn kéo qua tới, cũng coi như là làm khó nàng.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!