Cô đột nhiên ý thức được một sự kiện, "Ngươi chừng nào thì biết ta không phải nam tử?"
Đại não bay nhanh vận chuyển.
Đem thái độ chuyển biến của Phượng Khoảnh với đối mình, cùng với các loại...... Nhanh chóng ở trong đầu lược qua một lần.
Trong lòng ẩn ẩn đã có đáp án.
Phượng Khoảnh thở dài, không dám nhìn nhìn thẳng vào mắt cô, "Ngày đó, ở trên xe ngựa, ngươi đụng vào trong lòng ngực ta......" Một chút không cẩn thận sẽ biết nàng là tiểu cô nương.
Trà Trà gật gật đầu.
Quả nhiên là ngày đó bị phát hiện...... Trách không được thái độ của hắn đối với mình, không còn xa cách.
Thì ra đã biết mình là một tiểu cô nương?
Cô nghiêng đầu, trở mình, cười cười ghé vào trên người Phượng Khoảnh.
Sau đó, cô liền nhìn thấy mặt của Phượng Khoảnh càng đỏ, hơn nữa, hắn không dám nhìn thẳng vào mắt cô.
Ô, vừa ngoan lại vừa dễ dàng thẹn thùng...... Thoạt nhìn rất dễ khi dễ?
Trà Trà không nhịn xuống được, vươn hai tay, véo véo mặt hắn.
"Phượng Khoảnh? Ngươi như thế nào dễ thẹn thùng như vậy a? Đem đầu quay qua, nhìn ta a."
Ở trong mắt cô, Phượng Khoảnh là bởi vì ngượng ngùng, thẹn thùng tới cực điểm, mới không dám nhìn mình.
Ngay sau đó.
Tiếng nói của cô vừa dứt, liền nhìn thấy Phượng Khoảnh quay đầu đi, trực tiếp nhắm mắt lại, một chút đều không nghĩ phản ứng cô.
Trà Trà trong đầu chậm rãi đánh ra một hàng dấu chấm hỏi, "???"
"Ngươi......Là đang ghét bỏ ta?" Cô bất mãn, duỗi tay muốn đem đầu hắn xoay lại đây.
Trong lúc giãy giụa, Phượng Khoảnh bỗng chốc mở mắt ra, đáy mắt một mảnh đỏ tươi, không chờ Trà Trà phản ứng lại, hắn đột nhiên xoay người, hai người vị trí nháy mắt thay đổi.
Phượng Khoảnh nhìn người dưới thân.
Giọng nói hơi mang theo uy hiếp dừng ở bên tai cô, "Đừng lộn xộn, sớm một chút nghỉ ngơi!"
Trà Trà ngốc ngốc chớp chớp mắt, thực mau liền phản ứng lại ý tứ của hắn.
"......" Nguyên lai, hắn không phải thẹn thùng a!
Được rồi.
Trà Trà khó có được an tĩnh ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!