Một bàn tay vén màn hai bên lên, thò tay lại nắm lấy tay Tần Tịch.
Tay Kiều Sơ Hạ lạnh như băng, nhất là đầu ngón tay, như ngâm trong nước đá vậy.
“Cậu sao vậy?” Tần Tịch vội vàng giúp cô ấy xoa tay: “Tớ lấy đồ làm ấm tay cho cậu.
”Cô có một cái sưởi tay rất nhỏ, có thể cắm USB tích điện.
Lớn bằng bàn tay thôi, không phải rất nóng.
Nhưng mà cũng rất ấm.
Mùa đông nhét tay vào túi, chỉ cần che tay lại, cả người cũng cảm thấy ấm hơn nhiều.
Tần Tịch nhanh chóng đem túi sưởi đã nạp đủ điện, nhanh chóng trèo lên giường Kiều Sơ Hạ.
Cô nhét túi sưởi vào tay đối phương, nhỏ giọng: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Hạ Hạ?”Kiều Sơ Hạ vốn là người lớn tuổi nhất ký túc xá các cô, cũng là người dịu dàng săn sóc nhất.
Trước nay giống như người chị tri kỷ trong ký túc xá vậy.
“Tiểu Tịch.
” Đầu Kiều Sơ Hạ tựa lên vai cô, “Tớ….
tớ hình như thích một người rồi.
”“Hì….
.
” Tần Tịch cười thành tiếng, cô vội bụm miệng lại, nhỏ giọng nói: “Chuyện tốt mà? Ai thế?”Cô dừng lại một chút, lại nói: “Là bạn cùng lớp bọn mình à?”Bình thường Kiều Sơ Hạ đều ở cạnh bọn cô hết.
Cô ấy dịu dàng tỉ mỉ, tuy là không đẹp lộng lẫy như Âu Dương Nguyệt, nhưng mà rất được chào đón.
Lúc học năm nhất, trong lớp Tần Tịch đã có bạn nam theo đuổi cô ấy.
Chẳng qua là bị Kiều Sơ Hạ từ chối.
Sau đó còn có đàn anh năm 3, đàn anh khoa khác với cả bạn học tỏ tình với cô ấy.
Tất cả đều bị cự tuyệt.
Kiều Sơ Hạ nghiêm túc học hành.
Tần Tịch vốn còn nghĩ, cô ấy sẽ không yêu đương lúc đang đi học.
Cho nên lúc từ chối người theo đuổi mình còn rất dứt khoát.
Dịu dàng, kiên định nhưng cũng không để cho người khác có chút xíu hi vọng hão huyền nào.
“Cậu cười tớ.
” Kiều Sơ Hạ chỉ trích, tuy là giống như đang trách Tần Tịch nhưng mà cũng không giấu được nét thẹn thùng.
“Tớ có đâu, không phải mà, tớ đâu dám!”Tần Tịch phủ nhận ba lần liên tục: “Tớ chỉ hơi tò mò thôi.
Dù sao cũng biết bao người theo đuổi cậu như vậy mà phải tuyệt vọng bỏ cuộc, không biết là ai lại được Hạ Hạ nhà mình ưu ái như vậy đây.
”“Tớ……” Kiều Sơ Hạ nhẹ nhàng cắn m.ôi d.ưới.
Cô ấy sóng vai nằm cùng với Tần Tịch, trong tay là túi sưởi nhỏ đối phương mới đưa cho.
Cảm giác ấm áp từ từ lan ra.
Cuối cùng chậm rãi lan tỏa khắp cơ thể, làm cho người cô chỗ nào cũng thấy ấm áp.
“Tớ vẫn không nên nói trước thì hơn.
” Kiều Sơ Hạ nhẹ giọng nói: “Chờ… chờ tớ nghĩ kỹ đã rồi nói cho cậu sau.
”“Ừ.
” Tần Tịch gật gật đầu.
Kiều Sơ Hạ nhìn qua có vẻ dịu dàng tinh tế, thực ra trong lòng rất có chính kiến.
Bạn đang đọc bộ truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nữ Chính Mau Học Hành Đi, truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi , đọc truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi full , Nữ Chính Mau Học Hành Đi full , Nữ Chính Mau Học Hành Đi chương mới