Máu tươi chảy đầy đất, ngay cả đôi mắt hay cười kia cũng nhuộm lên sắc đỏ.
Chỉ là khi nhìn thấy hắn, trong nháy máy băng lạnh tan đi, chỉ còn lại ánh sáng vui vẻ, vĩnh viễn dành sự ấm áp và ánh sáng.
Hắn bị thương, nàng đưa hắn đi tìm sư phụ nàng cứu chữa.
Trong lúc dưỡng thương, mạnh mẽ như nàng cũng tự mình xuống bếp, rửa tay sắc thuốc.
Người con gái mặc hồng y và chén canh gà, có lẽ là điều duy nhất khiến hắn giãy giụa tỉnh lại trong cơn mê.
Lúc hắn chìm vào đoạn hồi ức chẳng mấy vui vẻ kia.
Nàng dẫn hắn đến bờ biển ngập ánh trăng.
Bọn họ lắng nghe gió biển, sánh bước bên nhau, giống như trời đất này chỉ còn lại hai người.
Trong bức tranh đó, ánh trăng phủ đầy biển rộng.
Lúm đồng tiền của thiếu nữ như hoa nở rộ tươi đẹp.
Mà hắn, cúi người hôn xuống, từ đó tình sâu.
Gió biển thổi qua, sóng biển rầm rì.
Ai nấy đều tin, bọn họ nhìn thấy dáng vẻ tươi đẹp nhất của tình yêu.
Nhưng mà cốt truyện, bắt đầu rẽ ngoặt bất ngờ.
Cho đến một ngày nam chính tận tay báo thù, nhìn nữ nhân hại chết mẫu thân hắn ngã xuống trước mặt hắn.
Nhìn thấy bộ dáng ca ca hắn vốn dĩ cao cao tại thượng nay lại kinh khoảng thất thố.
Nhìn hắn ta sợ hãi cố gắng gọi người áp giải nữ chính đang bị thương ra ngoài.
“Ngươi cho rằng….
” Lê Phi trầm giọng nói, âm thanh lạnh lùng tuyệt tình vang lên: “Ta thật sự tin tưởng nàng ta?”Hắn nói: “Ngươi cho rằng, ta thật sự không biết nàng ta là người của ngươi?”Khóe môi hắn nhếch lên, trường kiêm trong tay nhẹ nhàng đưa ra.
Mũi kiếm đẫm máu ca ca ruột thịt cũng cha khác mẹ của hắn.
Sau đó hắn chếch kiếm sang bên trái, mũi kiếm chỉ vào người con gái đã cho hắn tất cả sự ấm áp.
Máu trên mũi kiếm nhỏ xuống từng giọt chậm rãi.
“Không!” Hai tròng mắt của thiếu nữ tươi đẹp bỗng nhiên trừng lớn.
Nam chính vốn còn chưa kịp phản ứng, nàng đã lao người tới phía trước.
“Phanh” một tiếng vang lớn, màn ảnh giống như cũng chấn động theo.
Cánh tay Tần Tịch, bị Âu Dương Nguyệt nắm chặt.
Sau hình ảnh đảo thiên lộn địa, là cảnh Lê Phi nằm trên mặt đất.
Trường kiếm trong tay hắn vẫn còn đó, người con gái trong lòng hắn cũng vậy.
Giống như vô số lần bọn họ tiếp xúc thân mật với nhau, cô gái ôm chặt lấy bờ vai hắn.
Chỉ là trường kiếm trong tay hắn đã đâm xuyên ra phía sau cơ thể nàng.
“Giết ta… không phải… không phải là chàng.
” Máu đẫm chậm rãi chảy xuống từ khóe môi nàng, ấn tượng cuối cùng nàng để lại cho nam chính, vẫn luôn là nụ cười xán lạn: “….
.
không phải chàng….
.
báo thù….
”Sau tấm lưng mỏng manh của nàng, có một vết thương thật lớn, máu tươi phun ra như suối.
Trên đầu tường cao phía sau lưng bọn họ, nam nhân khuôn mặt dữ tợn đang đứng đó.
Bạn đang đọc bộ truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nữ Chính Mau Học Hành Đi, truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi , đọc truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi full , Nữ Chính Mau Học Hành Đi full , Nữ Chính Mau Học Hành Đi chương mới