Sự dối trá, rồi ánh mắt coi thường em trai riêng mới vừa trở về kia của anh ta.Làm cho Tô Nhiễm có ấn tượng vô cùng sâu sắc.Tần Tịch đã hiểu: “Đàn chị, nhưng mà em muốn đi nghe tọa đàm.”Đường Lăng đã nhìn sang phía cô mấy lần rồi, lần cuối thì trực tiếp giơ cổ tay nhắc nhở cô sắp đến giờ rồi.Cô chắc là hiểu được băn khoăn của Tô Nhiễm.Chỉ là người được người khác yêu thương, mới có tư cách tùy hứng.Lạc Phỉ nếu có thể tuyệt tình bắt cô ấy đính hôn với người khác, Tô Nhiễm không dám đánh cược anh ta có thể sẽ bao dung cho mình không.“Nhưng mà Tiểu Tịch….” Tô Nhiễm vội vàng nói: “Chị biết yêu cầu này đã làm khó cho em.
Nhưng mà chị không tìm được ai giúp chị.
Nhà chị…… Tô gia không muốn cự tuyệt yêu cầu liên hôn của Lạc thị.”Cô ấy dừng lại một chút, lại nói: “Bạn bè của chị, ít nhiều cũng biết người nhà chị, là chị lặng lẽ về nước, cũng không tiên liên lạc với mấy cô ấy.
Hơn nữa các cô ấy cũng không bằng lòng trở mặt với Lạc thị vì chị.”Tô Nhiễm rất tỉnh táo: “Tiểu Tịch, nhưng mà một mình chị không dám đi tìm Lạc Phỉ.
Chị thực sự sợ anh ta lắm, trước kia sợ, giờ còn sợ hơn.”Tần Tịch: “……”Em cũng sợ đây bà chị ơi?“Đàn chị…..”“Ngày mai cũng được, mốt cũng không sao.” Tô Nhiễm lại nói.Giọng nói cô ấy mang theo vẻ cầu xin: “Tiểu Tịch, chị thực sự sợ lắm…..”Tần Tịch đột nhiên hơn đồng tình với đàn chị này.Sự sợ hãi này, thật ra cô có thể hoàn toàn thấu hiểu.Lúc trước cô cũng sợ đối phương giận chó đánh mèo lên người Đường Lăng, thậm chí giận chó đánh mèo lên tất cả bạn bè khác của cô ở phòng thí nghiệm.“Đàn chị.” Tần Tịch khẽ thở dài: “Vậy chiều ngày mai đi.”Cô nói: “Em có thể đi cùng chị đến dưới lầu tập đoàn Lạc thị nhưng em sẽ không đi gặp Lạc Phỉ với chị đâu.”Tô Nhiễm ngẩn ra: “Ừ.”“Em sẽ chờ chị ở quán cà phê gần đó, đối diện với Lạc Phỉ vẫn cần chị tự mình đi mới được, như thế chị còn muốn em đi cùng không.” Tần Tịch hỏi lại.“Muốn.” Tô Nhiễm gật đầu thật mạnh.Cho dù chỉ cho cô một chút dũng khí thôi cũng được, hay là chỗ dựa cho cô có dũng khí đi gặp mặt Lạc Phỉ cũng được.”“Cảm ơn em, Tiểu Tịch.” Tô Nhiễm nhẹ giọng nói.“Đừng khách sáo.” Tần Tịch nói: “Em đi hội trường đây.”“Đi đi.
Cố lên nhé!”Cô ấy cúp điện thoại, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.Xe taxi đã tiến vào nội thành, tốc độ trở nên chậm hơn rất nhiều.Tòa nhà cao tầng dần dần nhiều lên, san sát nối tiếp nhau tràn ngập khắp thành phố A.Rõ ràng nơi đây cô ấy rất quen thuộc, chẳng hiểu sao Tô Nhiễm lại thấy xa lạ đến vậy.Cô ấy vòng tay trước ngực.Người thân, anh trai, bạn bè, người đã từng cho rằng cả đời này sẽ thích…..Kết quả người mà cô ấy có thể xin giúp đỡ, ấy vậy mà lại là một đàn em cô ấy quen biết chưa được bao lâu.Cô ấy nhận ra sự khó xử của Tần Tịch, lại vẫn mặt dày nhờ em ấy giúp đỡ mình.Cho nên đúng là, vẫn là không đủ mạnh mẽ.Tô Nhiễm nhìn ngoài cửa sổ.Vẫn không đủ mạnh mẽ, đủ kiên định.
Bạn đang đọc bộ truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nữ Chính Mau Học Hành Đi, truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi , đọc truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi full , Nữ Chính Mau Học Hành Đi full , Nữ Chính Mau Học Hành Đi chương mới