Chẳng qua cô cũng biết, kinh phí nhiều là lấy cớ thôi.Ngô Hi Ngạn là sinh viên ưu tú như vậy mới là lý do thầy giáo ủng hộ anh làm nhiều thí nghiệm có ý tưởng mới.“Dùng nồng độ thấp đúng là cách làm tiết kiệm thuốc thử nhất.
Hơn nữa hiệu quả cũng không khác.” Anh quay đầu nhìn Tần Tịch: “Nhưng mà không đủ ổn định.”Anh tiếp tục nói: “Thí nghiệm của bọn em, 48 giờ cho ra kết quả, có thể.
Vượt qua 72 giờ thì phải dùng nồng độ cao nhất là tốt nhất.
Đây là lý do tại sao các thí nghiệm và tài liệu thông thường, bao gồm cả hướng dẫn thí nghiệm, không đưa ra giới hạn nồng độ thấp.
"“Hiểu rồi ạ.” Tần Tịch gật gật đầu.Trong lòng cô đột nhiên động.Thì ra Ngô Hi Ngạn từng làm qua thử nghiệm như vậy sao?Lúc anh học đại học, là bộ dáng như thế nào?Có phải không……Cô quay đầu nhìn về phía Ngô Hi Ngạn, rõ ràng mới rồi không có ý nghĩ như này.Lại bởi vì lời nói của đối phương mà gợi lên suy nghĩ miên man bất định.Tần Tịch vội vàng lắc lắc đầu, lại tập trung sự chú ý lên trên màn hình máy tính.Ngô Hi Ngạn kéo xuống cuối cùng của nhật ký thí nghiệm, anh nhìn vào bảng số liệu mà Tần Tịch ghi chép lại, “Có thể.”Đây là lần thứ hai anh khen Tần Tịch trong tối nay.“Làm khá tốt đấy.”Ba lần liên tục!Ngô Hi Ngạn nói: “Em với bạn của em, đều rất nghiêm túc, cũng rất ưu tú.”Bốn lần! Năm lần.Theo nhau mà đến.Tần Tịch đúng là hơi phát ngốc.Thỉnh thoảng trong phòng thí nghiệm Ngô Hi Ngạn cũng khen ai đó nhưng rất ít rất ít.Hơn nữa cũng chỉ có một câu, “không tệ” hoặc là “có thể” rồi thôi.Tần Tịch ngơ ngác quay đầu nhìn anh, dường như còn cho rằng đàn anh Ngô trước mắt này có khi nào bị người đoạt xá rồi không?“Tần Tịch.” Ngô Hi Ngạn đóng nhật ký thí nghiệm lại, cả máy tính cũng tắt đi luôn.Anh quay đầu nhìn về phía Tần Tịch, “Anh vừa tính qua rồi, nếu muốn trước khi hết thời hạn nộp đề tài làm xong thí nghiệm, xác suất sai sót phải dưới 10%, thời gian cũng rất gấp.”Anh nói: “Ở giữa đó ăn tết không về nhà à?”“Em không về.” Tần Tịch lắc đầu, “Lăng tử với Âu Dương sẽ về mấy ngày, Hạ Hạ có lẽ về chừng 10 ngày.”“Ở trường ăn tết hả?” Ngô Hi Ngạn hỏi.Anh vẫn cứ nhìn Tần Tịch: “Ba mẹ không nói gì sao?”Anh nhớ rõ Tần Tịch không phải người thành phố A, lúc Quốc Khánh anh có hỏi qua cô rồi.“Em không có ba mẹ.” Tần Tịch nhún nhún vai.
Bạn đang đọc bộ truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nữ Chính Mau Học Hành Đi, truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi , đọc truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi full , Nữ Chính Mau Học Hành Đi full , Nữ Chính Mau Học Hành Đi chương mới