Thì ra đã 6 giờ sáng.
Hành lý của Đường Lăng đã được thu dọn xong từ tối qua, lúc này cô mặc áo lông vũ nhẹ nhàng bên ngoài, kéo vali, nói vọng bào: “Ngủ tiếp đi.
”“Không được.
” Tần Tịch chậm rãi thở ra.
Cô duỗi tay lau mồ hôi lạnh trên trán, nhắm mắt lại: “Tớ tiễn cậu ra ga tàu cao tốc.
”“Không cần.
” Đường Lăng vén màn lên luôn, “Qua năm tớ quay lại liền, cậu không cần tiễn tớ.
”Cô cười cười: “Nếu không tớ lại phải lo lắng, cậu quay về trường có an toàn không.
”“Ngủ đi.
” cô duỗi tay, cầm lấy tay Tần Tịch: “Cậu biết tớ không thích đưa tiễn.
”“Được.
” Tần Tịch chần chờ một lát, gật gật đầu: “Cậu đi đường cẩn thận.
”Cửa ký túc xá mở ra rồi lại đóng lại.
Tiếng Đường Lăng kéo vali hành lý dần dần đi xa.
Sau đó là tiếng cửa sắt mở ra rồi đóng lại.
Tần Tịch lại nằm xuống lần nữa, lần này cô lại không tài nào ngủ tiếp được.
Trong mộng, bóng dáng Lạc Phỉ dần dần trở nên mơ hồ, giọng nói của đối phương lại phảng phất như đang quanh quẩn bên tai.
Hắn ta nhìn Tần Tịch, cuối cùng nói: “Em như thế, ngoài ở bên cạnh tôi, còn có thể đi đâu được nữa?”Hắn hỏi: “Em cho rằng, còn có người khác có thể chấp nhận em như này sao?”Tần Tịch trở mình.
Cô mở to hai mắt, nhìn màn.
Ký túc xá chỉ còn lại một mình cô, bạn học trong một gian phòng khác nghỉ học đã đi hết rồi.
Tuy là cũng vẫn có người giống như cô, chọn ở lại trường học ăn tết.
Chẳng qua sinh viên như vậy vẫn luôn rất ít.
Tần Tịch nhắm mắt lại, trong hoàn cảnh xung quanh không một tiếng động, lời nói của Lạc Phỉ lại bắt đầu quanh quẩn bên tai cô.
Cô thở sâu, đơn giản xoay người ngồi dậy.
Cô thay quần áo xong, tùy tiện chọn những thứ hôm qua đi siêu thị mua về làm bữa sáng.
Lúc này mới 6 giờ rưỡi.
Ăn xong bữa sáng, Tần Tịch đội mũ mang bao tay đi khỏi ký túc xá.
Bầu trời đen kịt, mùa đông thời gian này trời vẫn còn chưa sáng.
Ánh ban mai còn chưa chiếu xuống sân trường, chỉ có đèn đường kéo dài bóng cây cối.
Tần Tịch dẫm lên cành khô lá rụng, đi từng bước về phía phòng thí nghiệm.
Nhóm chuột bạch cuối cùng, cần phải xử lý xong hết trước năm mới.
Cô đợi ở phòng thí nghiệm từ sáng cho đến tận tối, chỉ có mình cô, cơm trưa với cơm chiều chỉ có thể ăn bánh mì rồi uống sữa, tạm chấp nhận một ngày vậy.
Bạn đang đọc bộ truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nữ Chính Mau Học Hành Đi, truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi , đọc truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi full , Nữ Chính Mau Học Hành Đi full , Nữ Chính Mau Học Hành Đi chương mới