Sáng.
Tiếng chim bên ngoài ríu rít líu lo, ánh nắng ban mai sau cơn mưa rào mùa hạ lại càng sáng và trong lành hơn bình thường.
Vạn vật thức tỉnh và tươi mới ánh lên trong nắng nhờ trận gột rửa hôm qua.
Bên trong phòng, người đàn ông nhắm mắt trên giường, chăn đắp quy củ, còn người phụ nữ ngủ gục bên cạnh hắn, đầu gác trên một tay, tay nhỏ còn lại nằm gọn trong lòng bàn tay to lớn của người nào đó.
Hoắc Đình tỉnh giấc vì ánh sáng chói mắt bên ngoài xuyên qua lớp rèm cửa chưa đóng kín.
Cơn sốt đêm qua khiến hắn hơi mơ hồ, mở mắt ra vẫn chưa thể nhớ lại được.
Đợi một lúc, hắn cảm nhận được có thứ gì đó mềm mại, mịn mịn, man mát trong lòng bàn tay.
Hoắc Đình quay đầu nhìn xuống, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ vùi trên giường hắn, mái tóc đen mun được tết gọn, một vài sợi lưa thưa trên má.
Là cô hầu câm của hắn.
Điều hắn không tin được chính là không ngờ hắn có thể ngủ say như thế trước mặt cô, trong khi cái tính cảnh giác của hắn chưa bao giờ cho phép hắn làm vậy.
Còn một điểm ngạc nhiên nữa là bàn tay cô hầu nhỏ ấy đang nằm trong tay hắn, đã thế bằng chứng rõ ràng là hắn đang chủ động nắm lấy tay con gái người ta.
Hắn ngỡ ngàng một chút.
Bàn tay của một cô gái làm hầu nữ từ nhỏ vậy mà lại rất mịn và trắng, cầm vào có xúc cảm man mát dễ chịu làm hắn lưu luyến không nỡ rời.
Đêm qua, dường như hắn cũng có cảm giác này trên môi, vừa mát lại mềm mịn.
Còn đang mải hồi tưởng lại những sự việc mơ hồ không rõ đêm qua, người con gái nằm gục bên giường hắn kia đã bắt đầu có dấu hiệu thức dậy, cựa quậy nhúc nhích.
Bạch Tử Thanh lơ mơ mở mắt, cảm giác đau mỏi nhói lên ở lưng và cổ.
Đêm qua vì chăm cho Hoắc Đình mà ngủ muộn, lại ngồi bên giường suốt đêm trong tư thế không thoải mái làm cả người cô đều rất mỏi.
Dụi dụi mắt nhìn lên, Bạch Tử Thanh giật mình phát hiện Hoắc Đình đã tỉnh dậy từ lúc nào, còn đang nhìn cô chằm chằm.
Cô giật mình rút tay ra khỏi tay hắn, vội vội vàng vàng đứng lên, nhưng đôi chân vì ngồi quỳ suốt cả đêm qua nên giờ đã tê cứng, máu không lưu thông đủ, mất sức lảo đảo ngã khuỵu xuống.
Hoắc Đình phản ứng rất nhanh, ngồi bật dậy kéo lấy cô vào lòng, khiến cô qua lớp chăn lông nằm vắt ngang đè lên đùi hắn.
Tình cảnh cùng tư thế thật ngượng ngùng.
Bạch Tử Thanh lấy đà đứng dậy lùi về sau, đầu cắm cúi xuống đất dù cô chẳng làm gì sai, chỉ là cô sợ hắn tức giận vì dám ở phòng hắn qua đêm.
Bạn đang đọc bộ truyện Nữ Hầu Câm Em Đứng Lại Đó! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nữ Hầu Câm Em Đứng Lại Đó!, truyện Nữ Hầu Câm Em Đứng Lại Đó! , đọc truyện Nữ Hầu Câm Em Đứng Lại Đó! full , Nữ Hầu Câm Em Đứng Lại Đó! full , Nữ Hầu Câm Em Đứng Lại Đó! chương mới