Người khác bắt đầu xối nước lạnh, "Ngươi đúng là không có tiền đồ, Chiên Mạt cô nương chính là giọng ca vàng, là người xuất sắc, chỉ những kẻ có tiền mới mời được.
Những người như chúng ta, tích cóp bạc nửa đời người cũng không thể nghe được một khúc."
Người nọ "xì" một tiếng, nhàm chán tránh ra!
Mộ Nhược tò mò, tiếp tục hỏi, "Vậy, vì sao Chiên Mạt cô nương lại giết người? Quan phủ làm thế nào bắt được nàng ấy? Chẳng phải xem diễn được nửa chừng thì chết hay sao? Sao lại đổ lên người cô nương đó?"
Câu hỏi vừa nói ra, một hán tử gầy nhom tiến tới gần.
"Điều này ta biết.
" Sau đó hắn ta nhanh chóng nói, "Em rể thứ hai của ta làm việc ở trong nha môn, tối hôm qua về nhà có nói, thì ra trước khi lên sân khấu biểu diễn, Chiên Mạt cô nương đã đích thân dâng một chén trà cho Trương lão gia.
Sau khi Trương lão gia uống chén trà thì chết.
Khi ngỗ tác tới nghiệm thi, phát hiện trong chén trà kia, có độc."
"Nhưng vì sao nàng lại giết Trương lão gia? Không oán không thù."
"Ai biết được! Lúc ấy cô nương đó không chịu nói gì, sau đó thì bị người nha môn bắt đi, nhốt trong đại lao.
Nếu như dùng nghiêm hình bức cung, nàng không chịu được, cuối cùng nhất định sẽ khai."
"Đang êm đang đẹp, thật là đáng tiếc."
Mộ Nhược nghe hiểu tất cả, tách mình ra khỏi đám người, trở lại vị trí ngồi xuống, giống như không có chuyện gì, bắt đầu uống rượu, như thể những hành động vừa rồi của hắn không có ý nghĩa gì.
Cảnh Dung cũng không quan tâm!
Kỷ Vân Thư đành phải nuốt những lời muốn nói trở về.
Sau khi mọi người đã thu dọn xong mọi thứ, cũng chuẩn bị thêm đồ dự trữ, Cảnh Dung lập tức hạ lệnh xuất phát.
Nhưng bọn họ vừa mới ra tới cửa khách điếm, từ nơi xa đột nhiên có một đám người kích động lao về phía bên này.
Có người thét chói tai, có người hô to, còn có âm thanh không ngừng ngã xuống đất......!
Càng ngày càng gần......!
Một người đột nhiên lao ra khỏi đám người, chạy như điên về phía bọn họ.
Khi sắp tới gần đám người Cảnh Dung, người kia đã bị thị vệ bên cạnh hắn ngăn lại.
Thị vệ xem người kia giống như thích khách, đè xuống mặt đất.
Người kia bị đè dưới mặt đất ngóc đầu lên, "Không! Không có chuyện gì! Ta không làm gì cả......"
Rất nhanh, đám người đã vội vàng chạy tới, lớn tiếng kêu lên "Bầu gánh".
Thì ra, đám người kia chính là người gánh hát.
Và người đang bị đè ở dưới mặt đất, đúng là bầu gánh của bọn họ.
Cảnh Dung khoát tay ra hiệu, thị vệ lập tức buông lỏng tay ra.
Người gánh hát nâng bầu gánh dậy, nói, "Bầu gánh, chúng ta hãy quay lại đi, Chiên Mạt sẽ không sao."
"Không......"
Ông ta giống như đã bị điên!
Mọi người trong gánh hát thở dài, có một số nữ nhân thậm chí chảy nước mắt.
Cảnh Dung và Kỷ Vân Thư nhìn thấy vậy đều cảm thấy bồi rối.
Lúc này chỉ mới trôi qua một ngày, lão bầu gánh sao lại phát điên rồi?
Khi bọn họ còn đang thầm nghĩ ——
Đột nhiên, một tiểu nha đầu quỳ bịch xuống đất, liên tục dập đầu lạy Kỷ Vân Thư ba cái.
"Cô nương, ngươi làm gì vậy?"
Kỷ Vân Thư sửng sốt một chút, vươn tay muốn kéo nàng ấy lên, nhưng cô nương kia lại đẩy nàng ra, khóc lóc cầu xin, "Công tử, ngài nhất định phải giúp cô nương nhà ta.
Xin hãy cứu nàng! Nàng không hề giết người, không hề hạ độc.
Ngài có thể điều tra được người trộm rương của chúng ta, nhất định cũng có thể điều tra ra ai đã giết Trương lão gia.
Bầu gánh chúng ta không chịu nổi đả kích này nên biến thành như vậy.
Chúng ta thật sự không còn cách nào nữa.
Xin ngài đại phát từ bi, hãy đi cứu người.
Ta dập đầu cầu xin ngài, cầu xin ngài......"
Nói xong, nàng ấy bắt đầu quỳ lạy.
Tiếng trán đập ở trên mặt đất cực kỳ vang dội, rất nhanh đã nhuộm đầy máu.
Khiến người nhìn thấy đều cảm thấy đau lòng.
"Ngươi đứng lên trước đi." Kỷ Vân Thư dùng sức kéo nàng ấy đứng lên.
Nhưng tiểu cô nương sức lực rất lớn, vừa đẩy nàng ra, vừa tiếp tục dập đầu.
"Nếu công tử đồng ý, ta sẽ đứng lên.
Nếu ngài không đồng ý, ta sẽ quỳ ở đây không dậy."
Kỷ Vân Thư: "Cô nương nhà ngươi có giết người hay không, không liên quan gì tới ta.
Ta cũng không có chứng cứ có thể chứng minh nàng không giết người.
Ngươi đang gây khó xử cho ta hay sao?."
Tiểu cô nương ngẩng đầu lên, cuống quít xua tay, "Không phải, cô nương nhà ta thật sự không giết người.
Độc không phải do nàng hạ.
Bạn đang đọc bộ truyện Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt, truyện Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt , đọc truyện Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt full , Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt full , Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt chương mới