Lúc này, Chiên Mạt giống như một cái xác không hồn, căn bản không thể hỏi được gì từ miệng nàng ấy.
Liễu Chí Lương tự biết, chắp tay về phía Cảnh Dung nói, "Vương gia, hạ quan nhất định sẽ điều tra rõ ai đã dùng hình, nhất định nghiêm trị.
Nhưng nếu Vương gia tới đây vì vụ án mạng Trương phủ, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn, sẽ không thể hỏi được gì."
Rốt cuộc, nữ nhân kia đã bị đánh thành như vậy!
Thân thể suy yếu, không mở miệng được.
Cảnh Dung nhăn mày lại, "Vậy làm phiền Liễu đại nhân giải thích rõ vụ án mạng Trương phủ cho bổn vương biết."
"Vâng!" Liễu Chí Lương đồng ý, cung kính nói, "Tối hôm qua Trương lão gia đại thọ, mời gánh hát thành Nam tới hát tuồng, trước khi bắt đầu hát tuồng, cô nương này đã đưa một tách trà cho Trương lão gia, nói là để chúc mừng.
Sau khi Trương lão gia uống một ngụm, không lâu sau thì chết.
Ngỗ tác tới nghiệm thi, nói rằng ông ấy đã trúng độc mà chết, cũng phát hiện ra trong tách trà nàng đưa có độc.
Hạ quan lập tức đưa nàng về nha môn thẩm vấn.
Nhưng thẩm vấn cả đêm, nàng vẫn không chịu thừa nhận, vì vậy nên áp tải nàng vào trong đại lao.
Không ngờ......"
Nàng đã bị đánh thành như vậy.
Ông ta thở dài một tiếng, không tiếp tục nói thêm gì nữa.
Cảnh Dung nghe thấy vậy, cũng không nói gì, chỉ hỏi Mộ Nhược một câu, "Như thế nào?"
Mộ Nhược: "Trên người đều là vết thương, rất khó mở miệng."
Vì vậy, Cảnh Dung nói với Liễu Chí Lương, "Liễu đại nhân, thà mắc sai lầm nhỏ còn hơn kết luận sai.
Dù sao cũng liên quan tới một mạng người, không thể giết nhầm người."
"Hạ quan đã hiểu, thỉnh Vương gia phân phó."
"Tạm thời, hãy giam nàng vào trong lao trước, chờ khi nàng có thể mở miệng nói chuyện, chúng ta sẽ thẩm vấn lại."
"Vâng!"
Liễu Chí Lương ngay sau đó hạ lệnh, một lần nữa áp giải Chiên Mạt về trong lao, cũng sai người đi mời đại phu.
Chiên Mạt vừa mới bị mang đi, ngoài cửa đã truyền đến tiếng chó sủa.
"Gâu gâu gâu", Âm thanh ầm ĩ chói tai.
Kỷ Vân Thư bước ra khỏi công đường trước, nghe tiếng nhìn qua, lập tức nhìn thấy một con chó lớn màu vàng đang sủa về phía một vách tường cao chót vót.
Giống như có ai đó đang đứng ở phía trước bức tường đó!
Một lúc sau, một ông lão tới tìm, quàng sợi dây thừng quanh cổ con chó, sau đó đá con chó một cái, lên giọng mắng mỏ, "Con chó chết tiệt, lúc nào cũng thích sủa bậy, bức tường này có xương cốt hay cái gì sao? Nếu còn tiếp tục sủa bậy, làm phiền người khác, ta sẽ làm thịt ngươi."
"Gâu gâu gâu......"
Con chó vẫn sủa lên như cũ.
Ông lão túm dây thừng, lôi con chó kia đi.
Kỷ Vân Thư nhìn theo, trong lòng đột nhiên có một dự cảm xấu.
Có lẽ, đó là giác quan thứ sáu của nữ nhân.
Nàng đang nghĩ ngợi, Liễu Chí Lương đã đi tới chắp tay về phía nàng, "Vị này, có lẽ là chính là Kỷ tiên sinh, đúng không?"
Ông ta mang theo gương mặt tươi cười nịnh hót chào đón nàng!
Kỷ Vân Thư tất nhiên đáp lễ lại, hỏi một câu, "Nha môn có nuôi chó sao?"
"Chỉ có một con như vậy, là lão Lưu làm trong phòng bếp nuôi nó, đã được nhiều năm rồi."
Nàng gật đầu, không hỏi gì nữa.
Liễu Chí Lương tiếp tục nói, "Lần này vụ án mạng Trương phủ kinh động Vương gia, cũng kinh động Kỷ tiên sinh.
Nghe nói Kỷ tiên sinh phá án rất lợi hại, nếu vậy vụ án Trương phủ rất nhanh có thể kết án."
"Liễu đại nhân xem trọng tại hạ."
"Tiên sinh khiêm tốn." Ông ta lại vội vàng nói, "Nhưng, tiên sinh có ý kiến gì về vụ án này hay không?"
"Mỗi bên một nửa."
"Mỗi bên một nửa?"
Nàng nhẹ nhàng cười, không giải thích, chỉ nói, "Liễu đại nhân, không biết thi thể Trương lão gia còn ở trong phủ hay không?"
"Còn."
"Vậy, có thể đưa tại hạ qua đó một chuyến hay không? Xem xét thi thể ông ta?"
Liễu Chí Lương sảng khoái đồng ý, "Đương nhiên được! Có Kỷ tiên sinh giúp đỡ điều tra vụ án, đó là cầu mà không được."
Nàng vẫn nhẹ nhàng cười khiêm tốn, sau đó nghiêng người nói với Mộ Nhược, "Mạc công tử, ngươi cũng đi theo ta một chuyến đi."
Mộ Nhược nhún vai.
Không vấn đề gì!
Cảnh Dung nói, "Vậy nhanh chóng đi qua đó đi, đừng trì hoãn thời gian."
Liễu Chí Lương nghe thấy vậy thì nhanh chóng nói, "Không được, Vương gia tôn quý, Trương phủ xảy ra án mạng, nếu ngài đến đó......"
Lời còn nói xong, Cảnh Dung đã mắt lạnh trừng ông ta một cái.
"Không cần để ý tới thân phận bổn vương.
Tới Trương phủ, cũng không cần lộ ra."
Liễu Chí Lương đành phải đáp một tiếng "Vâng".
Sau thời gian một nén nhang!
Mọi người đã tới Trương phủ.
Cổng chính của Trương phủ cực kỳ khí phái, hai bức tượng sư tử nổi bật được đặt ở hai bên cổng, uy vũ khí phách.
Phía trên cổng là một tấm bảng hiệu với hai chữ "Trương phủ", được mạ vàng chói mắt.
Toàn bộ Trương phủ, mỗi một góc đều được treo đèn lồng màu đỏ, giăng đèn kết hoa, không khí rất vui vẻ.
Nhưng ở hậu viện, lại là một cảnh hỗn loạn!
Mấy chục chiếc ghế vốn được sắp xếp ngay ngắn, lúc này đều nằm nghiêng ngả.
Bạn đang đọc bộ truyện Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt, truyện Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt , đọc truyện Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt full , Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt full , Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt chương mới