"Đại tướng quân!" Một giọng nữ xinh xắn kéo Bạch Mạn đang đắm chìm trong trầm tư về lại hiện thực.
Bạch Mạn quay đầu lại, chỉ thấy một bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn đang vén váy chạy thẳng về phía Châu Dung.
Là Độc Cô Nhàn. Độc Cô Nhàn không thấy được Bạch Mạn.
Chẳng biết tại sao, Bạch Mạn không có tiếp tục đi về phía trước, ma xui quỷ khiến nàng lui về sau hai bước, biến mất trong bóng đêm, tai nàng theo đó mà vểnh lênh.
Sắc mặt Châu Dung lãnh đạm thận trọng, nàng chưa bao giờ tỏ ra thân thiện với người của Độc Cô gia. Tiểu công chúa đi vòng quanh người nàng, liên tục tra hỏi.
Bạch Mạn cảm thấy trong lòng có một tia vui vẻ thầm kín, khi ý thức được niềm vui vẻ này, trong lòng nàng lại trầm xuống.
Vui vẻ?
Mình chờ ở chỗ này là muốn làm cái gì?
Bạch Mạn ở trong lòng âm thầm khuyên bảo chính mình, nàng chỉ muốn xem Châu Dung như một cây đao. Sau đó, nàng c ắn môi dưới, sắc mặt kiên định, quay người liền muốn rời đi.
Chỉ nghe gió đêm mang theo nửa câu.
"... Ta thích ngài."
Bước chân của Bạch Mạn không tự chủ được mà dừng lại. Nàng từ từ quay lại, nhìn về hướng phát ra những lời nói đó.
Ánh mắt nàng vô tình chạm phải ánh mắt của Châu Dung.
Thiếu nữ nấp trong bóng đêm xoay người, một đôi mắt mèo lập tức phát ra ánh sáng mạnh mẽ, đôi môi đỏ mọng mím lại một cách trẻ con, vẻ mặt rất không vui.
Bạch Mạn ăn dấm.
Trong lòng Châu Dung mềm nhũn, trên mặt nhịn không được lộ ra nụ cười, vẻ mặt cũng nhu hòa mấy phần.
Độc Cô Nhàn nhìn thấy, nàng cho rằng nụ cười là hướng về mình, trong lòng vui mừng không nói nên lời: "Đại tướng quân, Nhàn nhi nguyện từ nay về sau sẽ đi theo ngài, chiếu cố sinh hoạt hàng ngày của ngài, tất cả của Nhàn nhi đều sẽ là của ngài!"
Trong bóng tối thiếu nữ nghiêng đầu sang chỗ khác, Châu Dung nhìn không thấy ánh mắt người kia, thất vọng mất mát, lúc này mới chú ý tới tiểu Công chúa đang nói: "... Cái gì?"
Sắc mặt Độc Cô Nhàn đỏ bừng, trầm thấp lặp lại: "Mọi thứ của Nhàn nhi đều là ngài, từ này về sau sẽ luôn đi theo ngài, chiếu cố sinh hoạt thường ngày của ngài."
"A!" Châu Dung bừng tỉnh, sau đó lộ ra một cái mặt nạ diễn cười, "Nhưng mà tiểu Công chúa, tất cả của thần đã thuộc về người khác."
Độc Cô Nhàn nhìn Châu Dung cười, ánh mắt có chút mê mang: "A."
Độc Cô Nhàn từ nhỏ đến lớn, cho tới bây giờ không có bị người cự tuyệt trong đời.
Lần đầu tiên trong đời bị cự tuyệt, nàng không có bất kỳ chuẩn bị gì. Thất bại đến vội vàng không kịp chuẩn bị, nàng cơ hồ không biết nên biểu hiện như thế nào.
Độc Cô Nhàn ngẩn người, Châu Dung ngẩng đầu, trông thấy bóng lưng Bạch Mạn rời đi.
......
Bạch Mạn bước đi rất nhanh, nhìn hết sức hờn dỗi.
Châu Dung lộ ra nụ cười vui sướng, vội vàng đi theo bên trên.
Phủ Quốc Công rất lớn, Bạch Mạn giận đùng đùng bước đi rất nhanh, ai biết Châu Dung sẽ đi nhanh hơn, chỉ chốc lát sau, Bạch Mạn đã bị Châu Dung đuổi kịp.
Châu Dung cũng không nóng nảy, mỉm cười, đi đến phía sau Bạch Mạn, ung dung đi theo, vẻ mặt tâm tình rất tốt.
Bạch Mạn càng tức giận hơn khi phát hiện ra đôi chân dài của Châu Dung đã đi trước mình một bước.
Trở lại sảnh yến tiệc, gương mặt Bạch Mạn lạnh xuống mấy phần. Vạn Tiểu Oanh thấy thế, có chút chột dạ, vội vàng trốn sau lưng Cửu Vương không lộ ra dấu vết.
Bạch Mạn nhìn thấy Cửu Vương, một nụ cười khéo léo chậm rãi xuất hiện trên khuôn mặt lãnh đạm, nàng đoan trang hành lễ một cái rồi bước đi.
Châu Dung bước nhanh hai bước, nhỏ giọng vào bên tai nàng: "Ngươi không cần phải hành lễ trước hắn. Tội gì làm oan chính mình?"
Bạch Mạn bỗng nhiên dừng lại, quay người căm tức nhìn nàng, khuôn mặt vừa mới đoan trang biến thành hờn dỗi:
"Ai cần ngươi lo? Ngươi là Châu đại tướng quân, ngươi đương nhiên muốn làm gì thì làm, nhưng ta thì không!"
Bạn đang đọc bộ truyện Nuôi Dưỡng Một Mỹ Nữ Điên Cuồng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nuôi Dưỡng Một Mỹ Nữ Điên Cuồng, truyện Nuôi Dưỡng Một Mỹ Nữ Điên Cuồng , đọc truyện Nuôi Dưỡng Một Mỹ Nữ Điên Cuồng full , Nuôi Dưỡng Một Mỹ Nữ Điên Cuồng full , Nuôi Dưỡng Một Mỹ Nữ Điên Cuồng chương mới