“Phu nhân, người không nên làm vậy.
Ngộ nhỡ để lão gia y biết thì…” giọng một người phụ nữ vang lên.
Liễu Nguyệt nhíu mày, bà đây vừa bị xe tải cán chết, giờ đang lên thiên đường, ồn quá, mau ngậm miệng lại.
“Ngu ngốc, ngươi câm miệng lại cho ta.”
Liễu Nguyệt hài lòng nghĩ, người này biết điều đó.
Chợt cô mở mắt ra, hai mắt nhìn bốn mắt.
Liễu Nguyệt: “…”
Hai người: “…”
“ Nó tỉnh rồi! Phu nhân chúng ta có nên…!!!” Người phụ nữ trung niên sợ hãi lên tiếng.
“Đã bảo ngươi câm miệng lại rồi! Tỉnh thì sao? Nó làm gì được chắc? Nó là trẻ sơ sinh cơ mà, não ngươi cho chó gặm rồi à!”
Sơ sinh? Ha…bà đây giờ đã 24, sơ sinh cái…
Liễu Nguyệt: “…”
Sao tay chân ngắn cũn thế này!!! Sao bà đây lại nằm trong cái nôi bé tí thế này!!! Ủa mình chưa chết sao? Hay được đầu thai rồi?...
Hàng ngàn câu hỏi hiện lên trong đầu Liễu Nguyệt, bỗng giọng máy móc vang lên.
[ Xin kính chào kí chủ, đây là hệ thống Niệm Niệm, rất hân hạnh được phục vụ người]
Vì là trẻ sơ sinh chưa đầy tháng nên cô chỉ có thể giao tiếp bằng suy nghĩ, cô hỏi: “Mau giải thích cho tôi chuyện gì đang xảy ra.”
[ Kí chủ đã được chọn để đảm nhiệm trọng trách của nhân vật Liễu Nguyệt trong “Vương gia lãnh hàn yêu tôi”, một nhân vật có yếu tố quan trọng ảnh hưởng sâu sắc đến tính cách của nhân vật chính sau này ]
“Tôi là nữ chính hả?” Liễu Nguyệt hỏi, dù cô không thích mấy thể loại tình yêu sến súa cho lắm nhưng được làm nữ chính vẫn hơn làm phản diện.
[ Không, người chính là phản diện độc ác nhất truyện ] Hệ thống không ngần ngại dội cho cô gáo nước lạnh.
Liễu Nguyệt: “…”
Đen mặt một lúc lâu, sau đó cô hỏi: “Tại sao?”
Phải có lí do gì chứ, sao cô vẫn hay nghe đứa bạn nghiện ngôn tình bảo là ước được xuyên làm nữ chính này nữ chính nọ, chưa bao giờ nghe qua có người xuyên phải làm phản diện bao giờ.
Hệ thống: [ Vì kí chủ trùng tên với nhân vật ]
Liễu Nguyệt: “…và..”
Hệ thống: [ Qua thống kê cho thấy, tính cách của cô giống nhân vật đến 99,9% ]
Liễu Nguyệt: “…nói thử xem nào.”
Hệ thống hiện lên một hàng thống kê, trong đó có một số chi tiết cô để ý đại loại như...
Liễu Nguyệt: Nhị tiểu thư Liễu gia- Phản diện của “Vương gia lãnh hàn yêu tôi.”
- Tính cách:
+ Tam quan vặn vẹo
+ Thù dai nhớ lâu
+ Kiêu ngạo
+ Hay nghi ngờ
+ Ích kỷ
Liễu Nguyệt thật sự cạn lời với hệ thống này, ngẫm một chút rồi nói: “Tôi muốn nghe tóm tắt sơ lược về vương gia gì đó.”
Hệ thống: [ Đang soạn…]
[ Vương gia lãnh hàn yêu tôi]
Là một bộ tiểu thuyết ngôn tình cổ trang nói về tình yêu của nam chính Tiêu Dã và nữ chính Phong Ngọc Nhi
Nam chính là một người có quá khứ đau thương, bị thất lạc cha mẹ từ nhỏ, sống lang thang nơi đầu đường xó chợ.
Phải làm nghề móc túi, ăn xin để kiếm sống, bữa có bữa không, món ăn hắn từng được ăn ngon nhất chính là cái bánh bao chay dính đầy đất cát.
Có hôm trời mưa bão, vì không có nơi để về mà đánh bạo trú dưới mái hiên nhà họ Liễu qua đêm, sáng hôm sau được Liễu nhị tiểu thư Liễu Nguyệt nhìn thấy, thu vào làm người hầu thân cận.
Tưởng như đã gặp được ánh sáng của đời mình.
Nhưng không ngờ Liễu Nguyệt là một con người trời sinh tính cao ngạo, không hợp ý là đập đồ đánh người.
Liễu gia có hai người con, đích nữ đại tiểu thư Liễu Kim Chi, thứ nữ nhị tiểu thư Liễu Nguyệt.
Vì để ý thấy tỷ tỷ của mình có vẻ ái mộ nam chính, Liễu Nguyệt bèn gây khó dễ đủ đường, hạnh sách, đánh đập, ném vào rừng toàn thú dữ, khiến cho nam chính sau khi được tìm thấy hơi thở thoi thóp, cơ thể tàn tạ, suýt gặp quỷ môn quan nhưng may vẫn giữ được mạng.
Truyện lên cao trào là khi Liễu phu nhân Tuệ Mẫn, mẹ của Liễu Kim Chi vì ghen ghét với mẹ của Liễu Nguyệt nên đã cho người đầu độc vào thuốc nàng uống.
Vì thế mà người đã yếu giờ lại càng yếu hơn, sau đó thì thân vẫn.
Không lâu sau Liễu Nguyệt biết được sự thật, căm hận hai mẹ con Tuệ gia, quyết định ‘ăn miếng trả miếng’ kêu người trói nam chính vào trong quan tài gỗ chôn sống.
Liễu Kim Chi sau khi nghe tin chạy đến thì đã quá muộn.
Nàng ta gào khóc, phẫn uất nhìn Liễu Nguyệt nhưng không động vào được.
Nào ngờ phía sau ngọn núi mà nam chính bị chôn sống đúng dịp hai cha con Phong thị đi qua, nghe thấy tiếng cầu cứu, liền lần theo tiếng kêu cứu và tìm thấy được người.
Sau khi nghe xong sự tình thì Phong lão gia quyết định nhận nam chính về làm con nuôi.
Cuộc sống trôi qua yên bình, cảm tình giữa nữ chính và nam chính càng ngày càng thêm sâu đậm.
Vào một ngày hoàng thượng nổi nhã hứng đi săn, Phong Tư Mậu ( Phong lão gia) vì là quan triều đình nên cũng được đi cùng, bên cạnh còn có nam chính Tiêu Dã, và nữ chính Phong Ngọc Nhi đi theo.
Nào ngờ chuyến đi săn bị biến thành cơ hội cho đám gian thần hành động, hàng trăm sát thủ cấp cao được điều động, hiện trường hỗn loạn, nam chính vì xả thân cứu hoàng thượng mà bị thương.
Từ đó hé lộ ra thân phận thật của nam chính, y chính là cốt nhục của hoàng thượng bị thất lạc trong vụ ám sát hơn chục năm về trước.
Mẹ y là Hoàng quý phi, lúc đó vì hiện trường hỗn loạn mà nàng chỉ kịp nhét chiếc khoăn xoan vào người con rồi giao cho hầu nữ thân cận lén đem đi.
Nàng gạt nước mắt, chạy sang hướng ngược lại để đánh lạc hướng bọn thích khách.
Bạn đang đọc bộ truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi!, truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! , đọc truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! full , Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! full , Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! chương mới