Sau hơn một tháng thì cuối cùng đám người Liễu Diễm Tư cũng đặt chân được vào đất nam.
Vì đã gửi thư thông báo từ trước nên mọi người đã nhanh chóng di chuyển tới Bạch gia.
Bạch Nhu sau khi nhận được thư của Liễu Diễm Tư thì ngày ngày đều ngóng chờ người đến.
Nay Liễu Diễm Tư đã tới thì không khỏi vui vẻ kéo người vào nhà nói chuyện.
“Liễu ca ca, ta chờ huynh lâu lắm đó.” Bạch Nhu cười nói, y hệt như một đứa trẻ con.
Khác với ba người còn lại, có vẻ Bạch Nhu là người vô tư nhất trong tứ đại gia bốn vùng.
Vô tư là thế, nhưng để giữ vững được vị trí đứng đầu chưa bao giờ lung lay trên vùng đất toàn những con quái vật đáng sợ, sẵn sàng nuốt chửng Bạch gia bất cứ lúc nào thì cũng nên xem xét lại điều này.
Điều mà ai ai cũng biết đó chính là ở sau Bạch Nhu là một con quái vật mang tên Thanh Mộc.
Thanh Mộc để Bạch Nhu tung tăng vui vẻ, còn y chính là người xử lí toàn bộ mọi chuyên trên dưới Thẩm gia.
Bạch lão gia qua đời từ khi Bạch Nhu mới mười một tuổi, khi đó y đã đi theo Bạch Nhu được sáu năm.
Bạch lão gia trước khi qua đời có dặn dò y phải chăm sóc tốt cho Bạch Nhu, giúp cậu trở nên mạnh mẽ hơn.
Thanh Mộc cũng đã đồng ý với ông, nhưng y không lỡ để chủ nhân của mình chịu khổ nên đã quyết định gánh vác toàn bộ Bạch gia.
Mặc cho người đời nói ra nói vào.
Vì lẽ đó mới có một Bạch Nhu vui vẻ tươi cười, một Thanh Mộc âm trầm quỷ quyệt.
Liễu Diễm Tư biết hết tất cả, nhưng giờ không phải lúc tán dóc, y vào thẳng vấn đề chính luôn: “Như trong thư đã nói, ta đưa người tới đây để tìm con gái.
Hai người có manh mối gì không? Về mấy băng nhóm bắt cóc hay tổ chức chẳng hạn?”
“Để ta đưa mọi người đến nơi đó, có thể Liễu tiểu thư đang ở đó.” Thanh Mộc nói.
“Là cái “trại” đó hả A Mộc?” Bạch Nhu hỏi.
Thanh Mộc “ừ” một tiếng.
“Từ đây đến đó mất bao lâu?” Liễu Diễm Tư hỏi.
“Gần đây thôi, chưa đến một canh giờ đâu.” Bạch Nhu nói.
“Ta sẽ kêu người chuẩn bị ngựa.” Thanh Mộc nói.
“Ừ, mau đi đi.”
- --
Chỗ Liễu Nguyệt lúc này.
“Ngài ấy sắp tới đây đó.”
“Thật sao?”
…
Tiếng xì xào bàn tán xung quanh, tất cả đều đang nhắc đến việc người đứng đầu chuẩn bị tới nơi này.
“Này, như thế liệu có ổn không? Nhỡ người đó nhận ra ngươi thì sao?” Diệp Chi Lăng hỏi.
“Sao nhận ra được, ta có biết y là ai đâu.” Liễu Nguyệt nói.
Ngồi hóng gió một lúc, từ xa truyền đến tiếng gọi: “Chúng mày mau đi rửa mặt để đón ngài ấy!”
Thế là cả Liễu Nguyệt cùng Diệp Chi Lăng lục đục đứng dậy.
“Nhóc con, vào đây ta đưa cho ngươi bộ quần áo đẹp hơn để tiếp ngài ấy.” Một tên đứng trong phòng chứa củi gọi cô, chính là kẻ đã cản cô lúc định đi tìm kiếm A Hinh tối hôm đó.
Bạn đang đọc bộ truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi!, truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! , đọc truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! full , Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! full , Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! chương mới