Chuyện chẳng ngờ là, đúng ngày hôm sau, Liễu Diễm Tư quả thực gọi Liễu Nguyệt tới để bàn việc đi học.
“Người thật sự không nói dối à?” Tiêu Dã đi bên cạnh hỏi cô.
Tru????ệ???? cop ????ừ ????ra????g ﹙ T rUm????ru????ệ????.VN ﹚
“Ta tiện miệng nói thế thôi.” Liễu Nguyệt nói.
Tiêu Dã: “…”
Vân Du Các.
“Người cho gọi bọn con.”
“Ừ.” Liễu Diễm Tư nói.
“Về vấn đề này, trong thời gian con mất tích, ta đã gặp trực tiếp Khả tiên sinh để nói chuyện.
Y cũng đã hứa sẽ giữ kín chuyện này không để cho bên ngoài biết.
Vì thế hai đứa cứ thoải mái đến trường, coi như chưa hề có chuyện gì xảy ra, nếu có ai hỏi thì chỉ nói mới đi thăm họ hàng xa trở về thôi.”
Liễu Nguyệt hỏi: “Không một ai biết chuyện?
“Không ai cả.” Liễu Diễm Tư nói.
Cô thật sự muốn giơ ngón tay cái với y mà, nghe Tiêu Dã kể qua thì số lượng người được y huy động trong cuộc tìm kiếm cũng không phải ít.
Ấy vậy mà người ngoài không một ai biết kể cũng lạ.
Ánh mắt Liễu Nguyệt tràn đầy tán dương, Liễu Diễm Tư có thể thấy được điều đó trong mắt cô, đuôi mắt phượng khẽ cong cong, y cười nói: “Khỏi phải hâm mộ, lo về học hành cho tốt đi.”
“Vậy tuần sau con mới đến trường nhé?” Cô ngây thơ hỏi.
Liễu Diễm Tư giả bộ suy ngẫm, nhưng thực chất đã nhìn ngay ra tính toán của cô từ ban đầu.
Dù gì y cũng đã quen với kiểu tâng bốc lấy lòng ngầm của cô, vẫn là vừa xua tay vừa nói: “Tuần sau thì tuần sau, mau về đi.”
Liễu Nguyệt được như ý nguyện mà vui vẻ ra về.
Tiêu Dã chứng kiến cả quá trình không khỏi đỡ trán thở dài.
Lão gia y đúng là quá chiều tiểu thư rồi.
…
“Tiểu thư? Tiểu thư?” Giọng của Tiêu Dã khe khẽ, như sợ làm người trước mắt giật mình.
Hắn dịu dàng gọi cô dậy, “Sắp tới giờ đi học rồi.”
Đây là thủ tục thường ngày của hắn.
Sớm đã quen nên Tiêu Dã cũng coi như việc bình thường, ngồi năn nỉ hồi lâu thì Liễu Nguyệt mới chịu mở mắt lười biếng ngồi dậy.
Lại ngồi chờ hồi lâu nữa để cô xuống khỏi giường.
Chuẩn bị xong hết thảy thì xe ngựa cũng đã đợi sẵn sàng ở bên ngoài.
Tiêu Dã để Liễu Nguyệt lên trước rồi mình lên sau.
Hồng Cử.
“A! Liễu Nguyệt kìa!”
“A Dã theo sau kìa!”
“Lâu lắm mới thấy hai người họ đấy!”
Sau vụ đóng kịch kia thì cũng có thể nói hai người nổi tiếng nhất nhì trường, giờ lại thêm vụ nghỉ học hơn tháng thì lại càng nổi hơn.
Suốt dọc đường hành lang, vô vàn ánh mắt đều đổ dồn về phía đây.
Cũng có những câu hỏi thăm sáo rỗng, Liễu Nguyệt ban đầu còn khách sáo trả lời đôi ba câu, một lúc sau thì đến liếc còn chả thèm, mặc Tiêu Dã ở sau xử lí.
Nơi hai người tới là phòng giáo viên, trước tiên là tới gặp Khả Dĩnh, sau đó mới quay về kí túc xá.
Bước vào trong, thật trùng hợp thay gặp đúng Khả Dĩnh y đang chuẩn bị ra ngoài.
Cô cùng hắn chào y, Khả Dĩnh thấy hai người thì lập tức kéo vào trong hỏi han, tiếp sau đó là nghiêm khắc dạy dỗ.
Cuối cùng y nói: “Quay trở về được là tốt, thoát ra được là tốt lắm rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi!, truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! , đọc truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! full , Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! full , Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! chương mới