Liễu Nguyệt hờ hững nhìn Quách ma ma một thân hèn mọn đang cố níu lấy góc váy mình mà cầu xin, vẻ mặt lạnh nhạt, nói: “Bà là ai?”
Quách ma ma ngơ ngác ngước lên nhìn cô, giọng nói tan rã: “Người quên bà già này rồi sao? Ta là Quách ma ma đây.”
Liễu Nguyệt nghe vậy thì đảo mắt qua, nói: “Nhưng Quách ma ma trong trí nhớ của ta có một thân hình tròn vo với ngấn mỡ xếp thành tầng cơ.
Bà trông lạ lắm, thân hình bốc lửa với cái sắc mặt nhợt nhạt như này không thể là bà ta được đâu.”
Nghe vậy Quách ma ma sợ cô không nhận ra thật liền bất lực bật khóc nức nở nói: “Là ta thật mà tiểu thư, ta có cái nốt ruồi ở khóe miệng này, người không nhận ra sao.
Hu...hu...đừng quên ta mà...giờ chỉ có người mới cứu được ta thôi....”
Liễu Nguyệt: “...” Bắt nạt người già như vậy có vẻ không được hay cho lắm.
Quách ma ma khóc, tiếng khóc của bà ta rất to, vì vậy kéo theo không ít sự chú ý của đám người hầu trong nhà.
Liễu Nguyệt thấy bọn họ che miệng bàn tán, ánh mắt như cảnh cáo trừng bọn họ.
Đám người đó sau đó cũng không dám bép xép thêm nữa.
“Bà đứng lên đi, khóc thế đủ rồi.” Cô nói.
Quách ma ma dập đầu liên tục nói tạ ơn cô, sau đó đứng lên.
Liễu Nguyệt giờ mới để ý mặt bà ta nước mắt nước mũi tèm lem, cô nhìn mà phát ớn, thu lại chân mình nói: “Bà khóc cũng phải có chừng mực chứ, có làm dính nước mũi ra người ta không thế?”
Quách ma ma nhìn xuống dưới, soi xét kĩ rồi nói: “Không có thưa tiểu thư.”
“Thế thì được, bà đi theo ta.” Liễu Nguyệt hất cằm nói.
Nhạn Uyên Các.
Hương Cẩm Lan vừa hay ra đến cửa thì nghe được chuyện, ánh mắt nhìn Quách ma ma đang quỳ dưới đất có chút thương cảm: “Nguyệt Nhi con cũng thật là, sao lại làm khổ bà ấy thế.
Con như vậy là không nên, phải biết kính trọng người lớn...”
Liễu Nguyệt như vô tình mà nói: “Bà ta đã đánh con lúc bị bắt cóc.”
“Hả?”
“Bà đánh Nguyệt Nhi của ta?”
Hương Cẩm Lan thay đổi vẻ mặt ngay sau câu nói đó của cô, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Quách ma ma, trông vừa nghiêm vừa sợ, giọng nói từ mẹ hiền khuyên con đã trở thành vị quan đanh thép bức cung tội phạm.
Nếu nói Hương Cẩm Lan chỉ mới đang dò xét bà ta, thì Tiêu Dã đã sớm dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng về phía Quách ma ma.
Bà ta dám động vào tiểu thư?
Hắn khẽ nheo mắt âm u nghĩ.
Quách ma ma còn tưởng Hương Cẩm Lan có thể là cọng rơm cứu mạng giúp bà ta thuyết phục Liễu Nguyệt, nào ngờ chuyện lại tiến triển theo hướng này.
Giờ nếu có thể bà ta thật sự muốn quay về quá khứ tát cho mình một cái thật đau và không dám dính dáng gì tới cô nữa.
Nhưng cái gì cũng có thể thì đã không có hai từ ‘giá như’.
Quách ma ma mặt xanh mét bối rối nói: “Cái đó...!thưa phu nhân, lúc đó ta cảm thấy bản thân đã làm ra một chuyện thực sự hồ đồ...Ta...bà già này nguyện làm trâu làm ngựa để bù đặp những lỗi lầm trước đó.
Chỉ cầu mong các vị đây rủ lòng từ bi cho lão nô được tiếp tục sống...”
Nói đến đây bà ta lại khóc, nước mắt nước mũi chảy dài, chỉ thiếu mỗi việc đập đầu xuống đất cầu xin van lạy nữa thôi.
Dù sao Quách ma ma cũng gần đáng bậc làm cha làm mẹ của Hương Cẩm Lan, nàng vẫn là không đành lòng, có chút xót xa quay ra hỏi Liễu Nguyệt: “Nguyệt Nhi, rốt cuộc là đã có chuyện gì vậy?”
“Con cũng không biết nữa, bà kể đi.” Liễu Nguyệt nói, ánh mắt dừng trên Quách ma ma mang ý tứ ra lệnh.
Quách ma ma nào dám chậm trễ, kể hết mọi chuyện từ lúc cô bắt bà ta uống thuộc độc cho đến hành trình trèo đèo lội suối từ phía nam ra tới tận kinh thành để tìm Liễu gia chỉ với ước nguyện mong cô đưa cho bà ta thuốc giải độc.
“Lúc nghe tin Liễu tiểu thư đã được cứu ra thì ta liền không nghĩ ngợi tức tốc vứt bỏ mọi chuyện để chạy tới, xong vẫn quá muộn vì lúc đến nơi ta đã hay tin người lên xe ngựa rời đi rồi.
Ngay đêm đó ta sống trong nơm nớp lo sợ, sợ bản thân sau khi đi ngủ sẽ bị tác dụng của thuốc độc âm thầm gi ết chết.
Kết quả cả đêm đó ta không tài nào chợp mắt nổi, nhưng kì lạ thay khi mặt trời đã mọc lên trên đỉnh núi của ngày hôm sau bà già này vẫn còn sống.
Bạn đang đọc bộ truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi!, truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! , đọc truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! full , Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! full , Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! chương mới