Lời của Liễu Hạo là sự thật, việc bám riết theo cô cũng thành sự thật nốt.
Đó là chuyện làm Liễu Nguyệt đầu suốt mấy ngày qua.
Đi đâu cũng theo, làm gì cũng thấy.
Y không chỉ bám theo mà đã thế còn không biết mỏi mồm đòi Tiêu Dã đấu kiếm với mình.
Liễu Hạo bám theo cô, giờ thành ra Liễu Chi luôn bám Liễu Hạo cũng đi theo nốt.
Giờ đây Nhạn Uyên Các thường xuyên ồn ào tiếng trẻ con hơn bao giờ hết.
“Hai ngươi suốt ngày đọc mấy quyển thảo dược học với bách khoa toàn thư về đống hoa quả để làm gì chứ?” Liễu Hạo nhìn chằm chằm vào quyển sách thiếu kiên nhẫn lật qua từng trang hỏi.
Tiêu Dã thấy vậy đưa tay ra giành lại, không mặn không nhạt nói: “Tam thiếu gia, người đừng động vào.”
Liễu Hạo bỗng bị cướp sách, nổi giận nói: “Cái tên chết bằm này dám giật sách của ta!”
Liễu Nguyệt ngồi bên cạnh đã bị làm phiền đến phát điên, vớ được quyển sách lập tức ném về phía y nói: “Câm miệng! Ngồi im giúp việc, không giúp được thì biến!”
Liễu Hạo cầm lấy quyển sách cô ném tới, khẽ ‘hừ’ một tiếng nhưng cuối cùng vẫn là ngồi xuống ngoan ngoãn đọc sách.
Cả thư phòng không có lấy một tiếng động, chỉ đôi khi có tiếng lật sách của ba người.
Lát sau Liễu Chi cùng Nhất Minh tới, nói rằng không thấy Liễu Hạo ở Lâm Uyên Các nên chắc là tới đây.
Chưa kịp nói xong thì đã bị Liễu Nguyệt ra hiệu im lặng rồi chỉ về đống sách nói muốn giúp thì ở lại không thì rời đi.
Liễu Chi muốn được ở cạnh Liễu Hạo, hơn nữa nàng cảm thấy bầu không khí trong phòng có chút vi diệu, ai nấy đều chăm chú đọc sách nên lập tức tò mò muốn tham gia, Nhất Minh thấy chủ tử của mình như vậy nên cũng vào theo.
Ủng hộ chính chủ ????ào ngay ﹛ Т????ù????Т ????????yện﹒Vn ﹜
Một lúc sau bỗng có một cánh tay giơ lên, là của Liễu Chi.
Liễu Nguyệt ngước mắt lên nhìn thấy thì hỏi: “Chuyện gì?”
“Ta có một thắc mắc?”
“Nói đi.”
Liễu Chi: “Chúng ta đọc mấy cái này để làm gì vậy?”
Liễu Nguyệt: “...”
Cô đỡ trán nói: “Không biết làm gì mà ngươi tham gia như đúng rồi vậy.”
Liễu Chi đỏ mặt xấu hổ.
“Đang tìm phương thuốc chữa trị cho phó tổng quản, ngươi biết bà ta không?” Liễu Nguyệt nói.
“Ta biết bà ấy.”
Nghe vậy cô lấy ra từ trong hộc bàn một tờ giấy ghi chép phương thuốc gì đó đưa cho Liễu Chi nói: “Đây là loại độc ta đã dùng để đầu độc bà ta, ngươi chỉ cần tìm thứ có thể giải được độc là được, có ích hay không thì chưa biết.
Xong thì liệt kê ra rồi đưa ta.”
“Ta tưởng nhị phu nhân mẹ ngươi biết y thuật, sao không hỏi người cách chữa.”
Liễu Chi khó hiểu hỏi.
Liễu Nguyệt nói: “Không cần làm phiền người, hơn nữa độc này do ta tự hạ thủ, có một số thứ ta đưa vào người chưa hẳn đã biết.”
Nói rồi cô đưa tờ giấy cho Liễu Chi.
...
Năm người làm việc công suất lớn hơn hẳn hai người, chỉ trong một ngày đã liệt kê ra được một đống dược thảo.
Liễu Nguyệt cầm tờ giấy trên tay rồi đưa cho Hương Cẩm Lan xem.
“Lượng độc con đưa cho Quách Mạn uống ở mức vừa phải, không lớn lắm.
Người tìm cách rồi kết hợp cách giải giúp con.” Cô nói.
Hương Cẩm Lan nhìn một lượt rồi đặt tờ giấy xuống bàn, gật đầu nói: “Được, ta sẽ xem thử.
Có lẽ sẽ mất nhiều thời gian.”
“Không sao, với tình hình hiện tại bà ta cũng chưa chết ngay được.”
“Nguyệt Nhi sau này có thể trở thành đại phu được đó, cả Tiểu Dã nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi!, truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! , đọc truyện Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! full , Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! full , Nuôi Sói Trong Nhà Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi! chương mới