Thấy Hàn Vân Nguyệt vẫn liên tục nói với Khương Mạt Lỵ mặc kệ việc lớn việc nhỏ đều có thể tìm chị ấy hỗ trợ, mặc dù trong lòng Khương Mạt Lỵ cao hứng muốn chết, nhưng ngoài miệng vẫn ngoan ngoãn nói: "Chị Nguyệt, em thì có thể có chuyện gì đâu chứ, đều là những chuyện không có ý nghĩa gì, nếu như nhất định phải nói có chuyện muốn chị hỗ trợ, đó chính là hy vọng chị có thể vui vẻ một chút nha."
"Lúc nhỏ em đã rất ngưỡng mộ và sùng bái chị."
Khương Mạt Lỵ một bên nói một bên rất quen thuộc mà đắp chăn cho Hàn Vân Nguyệt, động tác tự nhiên, giống như chuyện này cô đã thường xuyên làm.
"Trước kia lúc đang học cấp hai và cấp ba, tất cả giáo viên đều nhắc đến chị, nói chị có thành tích tốt, cũng không học lệch, lại rất biết tự hạn chế.
Trước mặt em ba mẹ cũng thường xuyên khen chị tài giỏi, thẳng thắn mà nói thì ngay từ đầu luôn luôn nghe được những lời này thì trong lòng em cũng thấy rất phiền, cảm thấy em chính là em, vì sao lại cứ lấy em ra so sánh với người mà em không thể chạm tới chứ."
Nói đến đây, cô cũng có chút ngượng ngùng nhìn về phía Hàn Vân Nguyệt cười một tiếng.
"Nhưng mà sau này, mỗi lần gặp được chị, em lại cảm thấy chị rất mệt mỏi, nhất là sau khi cô chú mất, gánh nặng trong nhà và công ty đều đặt trên người chị."
Mặc dù Khương Mạt Lỵ đang nói lời dễ nghe, nhưng cô lại có một đôi mắt trong sáng, dù là nịnh hót cũng làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng chân thành: "Em cũng rất hâm mộ Vân Kỳ đã được người như chị che chở, thật ra làm chị gái cũng rất mệt mỏi, em cũng rất hiểu cái cảm giác này.
Chị Nguyệt, chị cũng biết em có một đứa em trai đúng không? Bây giờ nhóc đang học cấp hai đó."
Cổ họng Hàn Vân Nguyệt đắng chát, nghe Khương Mạt Lỵ nói cái mũi bỗng thấy chua xót.
Cô làm nhiều chuyện như vậy, cố gắng nhiều như vậy chỉ muốn những người mà cô bảo vệ sẽ trôi qua trong hạnh phúc, thế mà không có người nào cảm ơn, câu "Làm chị gái cũng rất mệt mỏi", đây chính là lần đầu tiên cô nghe được từ miệng người khác.
"Em cũng hiểu được ba mẹ em, bọn họ đã cho em rất nhiều tình yêu, nhưng ở trong lòng bọn họ, có con trai thì sẽ càng thêm viên mãn.
Em cũng rất yêu đứa em trai này, mặc dù nhóc không phải trách nhiệm cùng nghĩa vụ của em, nhưng thật ra thì làm một người chị làm sao có thể không quản em trai em gái mình chứ.
Có đôi khi em cũng cảm thấy có áp lực rất lớn, cũng muốn vì em trai mà làm chút gì đó nhưng lại không có năng lực, thế là chỉ có thể đóng một nhân vật nghiêm khắc buộc nhóc phải tiến tới."
Cô và Hàn Vân Nguyệt có một điểm chung, đó chính là hai người đều là chị gái, cho nên muốn nói chút chuyện để Hàn Vân Nguyệt cảm động, quả thực chính là hạ bút thành văn, quá dễ dàng.
"Nếu như em mà có năng lực thì em cũng hy vọng nhóc có thể sống trong vui vẻ hạnh phúc, không cần lo lắng.
Còn những chuyện vất vả, những trách nhiệm kia em sẽ đến gánh vác là được."
Khương Mạt Lỵ tự giễu cười một tiếng: "Nhưng mà, thực hiển nhiên em không phải là một người chị gái có năng lực, cho nên em rất hâm mộ Vân Kỳ, cô ấy có một người chị gái tốt như vậy, bây giờ có thể không buồn không lo mà sống cũng là bởi vì có chị Nguyệt gánh vác trách nhiệm.
Không phải có một câu thế này sao, sở dĩ ngươi cảm thấy nhẹ nhõm vui vẻ đó là bởi vì đã có người thay ngươi gánh vác."
Khương Mạt Lỵ nhìn Hàn Vân Nguyệt, chậm rãi nói: "Chị Nguyệt, nhất định chị đã rất vất vả?"
Dù đã cực lực khống chế tâm tình của mình, thế nhưng mà hai đời cộng lại, Hàn Vân Nguyệt cô đã làm tất cả, nhưng mọi người chỉ thấy đó là chuyện đương nhiên, ngay cả ba mẹ của cô cũng chưa từng nói những lời này với cô.
Bây giờ lại có người hiểu cô, có người biết rằng cô cũng không dễ dàng, cũng có người quan tâm cô có mệt hay không.
Cảm xúc của Hàn Vân Nguyệt biến hóa cũng không rõ ràng, Khương Mạt Lỵ cũng không thể phân biệt được, nhưng cô có hệ thống, chỉ cần nhìn điểm hảo cảm từ từ tăng lên đã biết lời này của cô đã động đến tâm của Hàn Vân Nguyệt.
Thật ra trước khi trùng sinh Hàn Vân Nguyệt cũng từng nằm viện, cô cũng từng nhận được điện thoại của Khương Mạt Lỵ, nhưng mà khi đó cô chỉ coi Khương Mạt Lỵ là em gái có quen biết, quan hệ cũng không tính là thân thuộc, cho nên cô cũng uyển chuyển từ chối ý nghĩ đến thăm bệnh của cô bé.
Lần này cô sinh bệnh là bởi vì liên tục thức đêm vài ngày, trong khoảng thời gian này lại càng bận rộn đến mức chân không chạm đất, mỗi ngày không phải là đến sân bay, thì chính là ở trên máy bay, mệt đến mức không thể chịu nổi nên cô cũng liền ngã bệnh.
Nếu như cô nhớ không nhầm, thì người chồng tốt kia và cô em gái tốt của cô lúc này cũng đã sớm ở bên nhau, bây giờ đang lên kế hoạch làm sao để từng bước từng bước mà lấy đi quyền lực của cô?
Người chồng tốt của cô nói rằng có một hạng mục cần đi công tác, còn em gái cô thì lấy lý do đi du lịch để hai người ở cùng một chỗ.
Suy nghĩ kỹ một chút, cô thật là ngu ngốc, chỉ vì sợ khiến bọn họ lo lắng mà nhắc trợ lý và thư ký không được nói chuyện cô bị bệnh cho hai người họ.
Ngay lúc Khương Mạt Lỵ xoay người, nụ cười trên mặt của Hàn Vân Nguyệt hoàn toàn không còn, chỉ còn lại sự cừu hận khiến người khác phải run sợ.
Cô tuyệt đối, tuyệt đối phải khiến đôi cẩu nam nữ kia phải trả giá đại giới.
Hàn Vân Nguyệt kiên trì muốn xuất viện, Khương Mạt Lỵ mới nhậm chức em gái lão đại cũng quen thuộc mà đi theo làm tùy tùng, đỡ nữ lão đại xuất viện về nhà.
Chỉ là tuyệt đối không ngờ rằng, Hàn Vân Nguyệt không có trở về nhà họ Hàn, ngược lại lại muốn quay về chung cư dưới danh nghĩa của chính mình.
Giờ phút này Khương Mạt Lỵ cũng chỉ có thể nói lên một câu: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ!
Hoắc Tự Hàn cũng sống ở chung cư Hương Sơn, càng không khéo chính là, Hàn Vân Nguyệt và Hoắc Tự Hàn lại ở cùng một tòa nhà.
Tất nhiên đây cũng không phải là chuyện rất hiếm lạ.
Chung cư Hương Sơn là một khu nhà giàu tương đối hiện đại, bình thường là nơi những người giàu có, trẻ tuổi chọn làm nơi sinh sống.
Khu vực này có hoàn cảnh rất tốt, mà trong một mảnh đất này cũng chỉ có một tòa nhà này có thể xưng là tòa nhà vương giả.
Bạn đang đọc bộ truyện Ở Hào Môn Sủng Văn Làm Nữ Chính tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ở Hào Môn Sủng Văn Làm Nữ Chính, truyện Ở Hào Môn Sủng Văn Làm Nữ Chính , đọc truyện Ở Hào Môn Sủng Văn Làm Nữ Chính full , Ở Hào Môn Sủng Văn Làm Nữ Chính full , Ở Hào Môn Sủng Văn Làm Nữ Chính chương mới