Quất xong một con vịt Quế Hoa, thêm một tô cháo với hai lòng đỏ trứng muối.
Ăn uống no nê sảng khoái mà ợ lớn một cái.
Thỏa mãn xoa xoa cái bụng đã đầy ấp thức ăn của mình, vốn hắn ăn rất khỏe.
Bình thường một bữa ăn của hắn rất hao, bằng khẩu phần ăn của hai người nam nhân trưởng thành.
Thói quen đó có lẽ bắt đầu từ khi nhập ngũ.
Lương thực ở biên cương rất khắc nghiệt, cũng phần vì nổi tâm lí có thể bị đánh úp bất kì lúc nào.
Nên đã ăn thì phải ăn cho thật no, để phòng khi có gì bất trắc cũng có thể lực mà tác chiến kẻ thù.
Châm ngôn của hắn là, tuyệt đối không được để cái bụng trống rỗng a chiến trường.
Đó chính là điều tối kỵ nhất.
Vừa dễ gây mất sức khi tiêu hao năng lượng vừa làm mất tập trung tinh thần.
Hoàn toàn không ở trạng thái tốt nhất.
Nên trong các bữa ăn, hắn đều chú trọng phân lượng thịt đạm đầy đủ cho các tướng sĩ.
Đến bản thân thì lại càng rộng rãi, muốn ăn gì thì ăn náy hoàn toàn không có ý định khiến bản thân chịu tổn thất nào.
Cơm canh thịt tráng miệng ít nhất phải đủ năm loại trên bàn, một thứ cũng không thể thiếu.
Không hề tự bạc đãi bản thân mình một chút xíu nào.
Đó như trở thành một thói quen, đi liền với hắn dần theo năm tháng.
Nên dù ở trong sa trường, ngày không đủ no đều rất ít chứ đừng nói đến việc đem cái bụng hoàn toàn trống toếch mà đi đánh giặc.
Trừ trường hợp thật sự khẩn cấp ra thì hoàn toàn không có khả năng.
Cũng may lúc đó cẩu hoàng đế Tĩnh Xuân Hòa kia cũng không có bạc đãi hắn cùng các quân nhân.
Tiếp trợ lương thực quả chưa từng bị cắt xén phần nào, có thể coi đó là đặc ân lớn nhất từ trước đến giờ mà y dành cho hắn.
Dưới danh nghĩa tình nhân của hoàng đế.
Trương Ân lấy một cái ghế dựa được lót thư thái đặt cạch cửa sổ để cho hắn ngồi tiêu lượng cơm.
Đáng ra phải vận động một chút, nhưng người đời nói quả không có sai.
Căng da bụng thì trùng da mắt.
Đến một ngón tay hắn cũng lười động, nhất mực một hai ở trong phòng không muốn ra ngoài đi dạo.
Được Trương Ân hầu hạ sạch sẽ thoải mái từ trong ra ngoài.
Nhìn mặt người nào cũng đó từ từ đen xụ lại khiến hắn cười ha hả không thôi, tâm trạng tốt lên không ngừng.
Có một a hoàn lực lưỡng kiểu này thật thích.
Chọc y làm hắn thật vui vẻ.
Còn riêng Trương Ân cứ mặc A Dao giở tính trẻ con tùy hứng.
Hết cách mà bỏ qua, lòng thầm tính toán.
Để xem ngươi sinh xong rồi ta sẽ tính đủ cả vốn lẫn lãi.
Quân tử trả thù mười năm chưa muộn.
Hừ!
Dám ỷ thế làm dựng phu mà ức hiếp ta nè.
Huyền Dao ngươi hãy đợi đấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Ôm Con Đi Làm Phú Ông Giàu Có tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ôm Con Đi Làm Phú Ông Giàu Có, truyện Ôm Con Đi Làm Phú Ông Giàu Có , đọc truyện Ôm Con Đi Làm Phú Ông Giàu Có full , Ôm Con Đi Làm Phú Ông Giàu Có full , Ôm Con Đi Làm Phú Ông Giàu Có chương mới